Sáng hôm sau Trần Quốc Anh lo cho Hà My ăn cháo uống thuốc xong thì quay về công ty giải quyết một số việc quan trọng. Dù không muốn nhưng anh cũng đành phải giao cô cho Vũ Văn Minh chăm sóc. Mà từ đêm qua đến giờ Hà My vẫn không thấy bóng dáng của Nam Tuấn Kỳ và Lưu Thế Hiển cô biết họ chắc chắn có việc quan trọng nên mới không thể đến thăm cô nhưng trong lòng vẫn cảm thấy mất mát.
Bên này Nam Tuấn Kỳ nằm trên giường lớn bác sĩ vừa băng bó vết thương cho hắn xong. Đêm qua đến nơi nhận hàng không ngờ bị tập kích may mà hắn và Thế Hiển thoát được nhưng lại bị trúng đạn ngay vai. Còn Thế Hiển chịu một nhát dao sau lưng. Trong lòng hắn như lửa đốt thật sự rất lo cho cô em gái nhỏ kia nhưng với bộ dạng này mà đến e là lại dọa cô sợ. Chỉ có thể gọi cho Vũ Văn Minh hỏi tình hình rồi dặn dò sau đó lấy lí do trong bang có việc quan trọng cần phải giải quyết không thể đến thăm Hà My.
- Chủ nhân đã đưa người đến.
Tên ám vệ thân cận cung kính báo cáo Nam Tuấn Kỳ gật đầu một cái ý bảo đã biết rồi một thân nặng nhọc bước xuống giường.
Tầng hầm tăm tối bật mở đèn soi sáng bức tường màu đen. Trong phòng những dụng cụ tra tấn rợn người. Một cô gái tóc rối bù bị xích tay chân vào tường vẫn trong tình trạng ngất đi. Nam Tuấn Kỳ bước đến tên ám vệ bên cạnh lập tức lấy ghế đặt ở chỗ cách cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chay-tron/1812631/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.