Lúc Quốc Anh thức dậy đã là 11 giờ trưa. Cài lại cúc áo bị Hà My gỡ ra tối qua anh khẽ cong khóe môi. Nhìn quanh phòng không thấy cô đâu liền bước xuống giường ngón tay thon dài lưu loát đẩy cửa ra ngoài. Ánh mắt vốn lạnh lùng bỗng trở nên nhu tình khi thấy cô gái nhỏ đang ngồi ở sopha chăm chú xem phim trên tivi biểu cảm khuôn mặt cũng theo lời thoại của nhân vật mà thay đổi vui buồn khẩn trương. Anh tự nhiên ngồi xuống bên cạnh tay tùy ý ôm cái gối nhỏ rồi ngã người tựa lưng ra sau. Cô quay sang nhìn anh đang theo dõi bộ phim có vẻ cũng chuyên tâm điều này khiến Hà My đôi chút khó hiểu. Theo như cô biết Quốc Anh không thích xem phim tình cảm. Cô đang tập trung nhìn Quốc Anh như nhìn người ngoài hành tinh thì thấy người bên cạnh nắm tay đặt lên miệng cố ý ho khang vài tiếng.
- Tôi biết mình rất cuốn hút nhưng em cũng không cần nhìn chằm chằm như vậy.
Hà My á khẩu, con người này có phải mắc bệnh tự luyến không? Có thể nói mà không ngượng miệng đúng là khâm phục.
- Có sức để trêu chọc người khác thì có lẽ cũng khỏe rồi vậy cũng nên về nhà đi...
Anh nghiêng đầu thân người cũng dần dịch chuyển lại gần cô hơn giọng đầy ám mụi mỗi từ thốt ra anh lại tiến thêm một chút.
- Tối qua còn ngủ chung giường mà mới mở mắt ra em đã muốn đuổi tôi đi rồi. Cũng quá tuyệt tình đi.
- Này...tối qua...là...là...anh uy hiếp tôi.
- Tôi là người bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chay-tron/154218/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.