- Nam Tuấn Kỳ cái này anh gọi là đồ ăn cho người sao?
Hà My hét đến chói tai. Nam Tuấn Kỳ mặt mũi lấm lem người đầy mùi dầu mỡ nhăn nhó đến khó coi.
- Chị hai à đáng lẽ người xuống bếp phải là cô đó. Ai đời con gái lại không biết nấu ăn.
- Này là anh nổi điên đuổi hết người hầu trong nhà chúng ta mới không có gì ăn anh còn lớn tiếng với ai?
Hai người họ trừng mắt nhìn nhau lại tiếp tục đấu khẩu.
Nam Tuấn Kỳ này từ đâu chui vào cuộc đời cô? Nhớ lại đêm đó lúc xe sắp lao xuống vực cây súng Quốc Anh đưa cho cô vẫn nằm lăn dưới chân cô hít một hơi thật sâu cầm lấy nhắm mắt liều mạng nổ súng. Ả sát thủ đáng thương còn nghĩ cô là bạch thỏ không dám bóp cò. Xe rơi tự do lăn lăn thế nào lại hất bay Hà My ra ngoài cô vướng trên tán cây chưa đến 10s thì lại ngã nhào xuống nhưng thân thể cũng không quá khó chịu vì phía dưới có cái đệm thịt đỡ lấy ít ra là dễ chịu hơn nền đất đá kia. Vâng cái đệm thịt kia là Nam Tuấn Kỳ. Hắn bị con heo bay Nguyễn Hà My từ trên trời vứt xuống đè bẹp đến thãm hại. Hà My hoảng hốt tưởng mình đã gây ra án mạng. Người đàn ông mình đầy vết thương máu từ đó ứa ra nhìn thật đáng sợ không thua gì đám người trên miệng vực kia. Mắt hắn hé mở khó nhọc thở đứt quản lúc này cô mới dám sát định hắn còn sống. Cách đó không xa chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chay-tron/154207/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.