"Những chiếc lá rụng vàng
Rớt rơi bên hiên nhẹ nhàng
Nhớ phút cuối dịu dàng
Nắm tay bên anh nồng nàn"
Điện thoại vang lên bản nhạc quen thuộc, Nguyễn Hà My khó chịu với lấy điện thoại ấn nghe, cũng chưa xem là ai mới sáng sớm đã gọi đến phá giấc ngủ của cô. Giọng ngáy ngủ hỏi.
- Alo ai vậy?
- Cô còn không đi làm!
Cô ngồi bật dậy khi nhận ra giọng nói đó. Lạnh đến tận tủy rồi điện thoại không dây có thể truyền nhiệt sao?
- Chủ tịch...
- Mau đến công ty.
- Tôi đã xin nghỉ rồi.
- Tôi chưa đồng ý.
- Tôi mặc kệ anh.
Nói rồi định tắt máy, nhưng câu nói ngay sau đó của Trần Quốc Anh khiến cô phải tâm không cam lòng không nguyện nghe theo.
- Tôi cho côi 20 phút, còn không có mặt tại phòng làm việc của tôi sáng mai công ty nhà cô liền lên trang nhất, tiêu đề phá sản.
"Tút tút tút" kéo dài còn Hà My sợ đến mất hồn, tên ác ma Trần Quốc Anh do cô viết ra nói được làm được, thật hối hận hôm qua đã chọc điên hắn. Xem ra lần này bị hắn hành hạ đến sống không nổi chết không xong. Phóng như bay vào nhà vệ sinh chưa đầy năm phút đã vọt ra, mở tủ quần áo mới nhớ mấy ngày nay dì Năm về quê cô cũng lười không giặt đồ, giờ chỉ còn loại quần áo thiếu vải của nữ phụ thật là xui tận mạng. Đành nhắm mắt mặc liều vậy.
Chạy với tốc độ tên lửa khi thang máy vừa dừng lại ở tầng 9. Cô lao thẳng vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chay-tron/154191/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.