Khi cả hai người Dương Nguyên và Khôi Nguyên bước vào phòng Lệ Ngọc. Thấy cô ngồi thản nhiên ngồi ôm đàn sáng tác, họ cũng yên tâm phần nào. Cô quả là khác những cô gái bình thường, nếu là người khác trải qua chuyện như vậy chắc chắn đã không còn tinh thần gì, có thể nghĩ quẩn mà tự tử nữa. Ngược lại, cô vẫn thản nhiên viết nhạc, cô kiên cường đến mức khiến ai nhìn vào cũng phải đau lòng.
Hai người kéo ghế ngồi hai bên cô để xem ca khúc mới của cô là như thế nào. Thực ra những khi Lệ Ngọc buồn hay vui, cô đều có thể viết nhạc. Cô viết lên những tâm sự của mình thành một bài hát. Cho nên, thông qua lời hát, họ cũng có thể hiểu được tâm trạng hiện tại của cô ra sao. Tuy nhiên, cái hôm nay họ nhìn thấy chỉ là một tờ giấy trắng, cô vẫn cầm viết và ôm đàn nhưng chẳng có một nét nào lên trang giấy cả.
Dương Nguyên khẽ gọi.
- Lệ Ngọc...
Lệ Ngọc nhìn sang hai người. Cô biết họ lo lắng cho cô, cô cũng biết cả ba người họ đều có tình cảm với cô. Nhưng đáng tiếc, đối với họ, cô không thể nào đáp lại được. Một người là chồng cũ, một người là anh chồng cũ, cô đã một lần thoát ra khỏi họ thì sao có thể lại chui vào. Như vậy cô sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân. Còn Hiếu Minh, anh ta là ông chủ của cô. Một người có thân phận, có địa vị. Khẳng định gia đình của anh ta cũng thuộc hàng danh gia vọng tộc, rớ vô mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/977202/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.