- Cô là Lệ Ngọc?
Lệ Ngọc nhướng mày, tự tin nghênh mặt về phía Dương Nguyên.
- Thế nào, tôi rất đẹp đúng không? Bây giờ anh tin là tôi lên sân khấu sẽ không phải bị đem dép về mang chưa?
Nghe cô nói Dương Nguyên chưa cười mà Hiếu Minh đã cười trước.
- Ha ha ha... cô đúng là rất có khiếu hài hước! Chưa lên sân khấu chưa gì hết mà nói điều đó rồi. Tôi phục cô luôn.
Lệ Ngọc khoanh tay trước ngực, nói.
- Ông anh không phải vừa rồi anh nói, tôi phải tự tin đấy sao? Không lẽ ông anh muốn tôi lên biểu diễn phải ăn dép à? Tôi nói cho ông anh biết nhé! Ông anh đã lầm! Dù tiết mục của tôi không lấy được nước mắt thì cũng sẽ lấy được tiếng cười. Tôi dám thách anh nhịn cười được với tôi trong vòng 60 giây đấy. Anh tin không?
Hiếu Minh nhướng mày nói.
- Cô có quá tự tin không đó? Đừng thấy tôi đối với cô dễ chịu thì tôi là người dễ cười đâu.
Trong lòng bổ sung thêm "Hiện tại tôi muốn mời cô thì đương nhiên tôi phải cười nhiều rồi, đợi cô chính thức làm việc với tôi thì cô sẽ thấy tôi nghiêm đến cỡ nào? Ha ha... để xem lúc đó cô còn lên mặt tự tin không cho biết?" Thật ra đây là lần đầu tiên Hiếu Minh mở miệng mời một người mà người ta dường như hơi xem thường anh đấy. Còn nói thẳng vô trong mặt anh là không tin anh nữa chứ. Hiêys Minh cũng có phần hơi giận một chút, vì thế cho nên, anh càng nhất định phải mời cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bo-chong/236284/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.