"Em gái Như Tuyết, trước kia em sinh sống ở nước ngoài, mới vừa trở về nước còn thích ứng không, thật ra thì nước ngoài không có gì hay, nếu không phải là cha mẹ yêu cầu, chị cũng không muốn rời nơi này đến nước ngoài du học, dù sao nơi này lại tương đối quen thuộc, còn có một số người đặc biệt." Vừa nói chuyện, ánh mắt của Uyển Nhược liếc nhìn về phía Kính Đào.
"Chị Uyển Nhược, chị không biết kể từ sau khi chị đi rồi, anh em trà không nhớ cơm không nghĩ vì người ấy biến mất mà tiều tụy. Chị Uyển Nhược, không bằng chị nói một chút với chú để cho chị trở về được không, như vậy anh em cũng không cần ngày nhớ đêm mong, mỗi ngày ở bên cạnh em nhớ tới chị, đầu của em cũng sắp lớn hơn rồi." Liếc mắt nhìn Lý Như Tuyết, Tĩnh Quân cố ý mở miệng làm rõ quan hệ giữa Uyển Nhược và Lý Kính Đào.
"Em nói cái gì đấy, chị và Kính Đào chỉ là bạn tốt, mặc dù cha mẹ hai nhà có ý muốn tác hợp hai người chúng ta, nhưng dù sao hiện tại tuổi còn nhỏ, xem hai chúng ta, nói những thứ này ở trước mặt người bạn nhỏ làm gì. Như Tuyết, chúng ta đi đến bên kia ăn bánh ngọt." Lý Như Tuyết hơi cúi đầu xuống không muốn để hai người ở đây nhìn ra cô lúng túng.
Từ khi đến thành phố S, trừ lần gặp phải bà điên đưa thực phẩm đó ra, Như Tuyết chưa từng lúng túng giống như là bây giờ, hai người kia một xướng một họa ngoài sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bao-thu/1934116/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.