Mạn Dao cúi đầu, giả vờ ra bộ dáng bình tĩnh nếm thử một miếng ly cà phê trên bàn, chờ đợi phản ứng của người đối diện. Ánh mắt của Trương Hạo Đình vẫn luôn không dời đi từ trên người của Mạn Dao.
Lại nói, trí nhớ đời trước của Mạn Dao thật ra khiến cô ngụy trang thoạt nhìn rất giống như thế. Ít nhất trong một lúc Trương Hạo Đình không nhìn ra khẩn trương phía dưới sự bình tĩnh của Mạn Dao, quan sát cô chốc lát, thấy đối phương nhàn nhã uống cà phê, ánh nắng chiều rải rác đến trên người đối diện, khiến trên người đối diện tăng thêm một vệt màu vàng kim.
Nhìn người đối diện, lòng của Trương Hạo Đình cũng dần dần trở lại yên tĩnh từ dưới sự kích thích tới mới vừa nãy, không mở miệng, mà là thân thể buông lỏng dựa vào trên chỗ tựa lưng của sô pha, hưởng thụ thời gian cùng một chỗ khó được này. Một phút hai phút, cà phê trong ly của Mạn Dao đã không thấy một phần ba, người đối diện vẫn không làm ra phản ứng đối với chất vấn vừa nãy của cô.
Nhưng loại ánh mắt dò xét vốn đặt ở trên người cô khiến cô đứng ngồi không yên đó bị đối phương thu về, đối phương hệt như đã hoàn toàn quên mất mình ngồi ở nơi đó. Len lén ngẩng đầu, không để lại dấu vết nhìn đối phương một cái, lại không nghĩ rằng bị đối phương tóm gọn. Trong nháy mắt va chạm với tầm mắt của đối phương, Mạn Dao vốn định dời tầm mắt sang hướng khác ngay, thế nhưng kiểu này thoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-bao-thu/1934099/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.