"Tiểu Chấp, sao cháu lại đi ra ngoài?"
Nhìn thấy Tạ Chấp ở huyền quan, Tạ Tuấn Tài từ phòng vệ sinh đi ra lên tiếng hỏi.
Tạ Chấp nhẹ nhàng giơ tay che ống nghe, liếc nhìn sang bên cạnh, không nói gì.
Lúc này Tạ Tuấn Tài mới nhận ra anh đang nghe điện thoại, cười nói: "Cháu đang nói chuyện với cô Sở à? Cháu thật là, sao không gọi cô ấy đi cùng?"
Ánh mắt lạnh lùng của Tạ Chấp đã thu hồi từ lâu, vẻ nghiêm nghị trong mắt cũng dịu đi, anh nói với người ở đầu bên kia điện thoại: "Nếu định ra khỏi khách sạn thì đừng đi quá xa, anh sắp về rồi."
Nói xong, anh cúp điện thoại, quay đầu nhìn Tạ Tuấn Tài đang đợi ở một bên.
Tạ Tuấn Tài cười đi tới trước mặt anh, như thân thiết vỗ vỗ vai anh: "Sáng sớm cháu đã tới đây, bác và bác gái cũng không chuẩn bị được gì, chờ lát nữa cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm. Có một nhà hàng Trung Quốc gần đây rất ngon…"
Tạ Chấp đi thẳng tới chỗ ông ta: "Không cần, cháu đã đặt vé máy bay rồi."
Bàn tay giơ lên của Tạ Tuấn Tài lúng túng dừng lại giữa không trung, mỉm cười đi theo: "Sao vội thế? Đáng lẽ tối qua chúng ta phải họp mặt rồi, lần này cháu về lại Bắc Kinh rồi không biết đến khi nào chúng ta mới có thể gặp mặt."
Nói xong, ông ta ngưng lại, ánh mắt rơi vào trên mặt Tạ Chấp, nhưng một lúc sau, người trước mặt không nói tiếp, khiến ông ta có chút xấu hổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ac-doc-la-mot-be-rong/3451541/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.