Diệp Khanh Oản lôi kéo nàng chuẩn bị rời đi, nhưng nàng lại bất động: “Không được, tiểu Mã còn ở bên kia.”
Tiểu Mã chính là tiểu bằng hữu kia.
“Ngươi đừng để ý hắn, hắn là người của Phượng Hoàng sơn, đối với chỗ này so với chúng ta quen thuộc hơn, hắn có thể chạy thoát.”
“Không được, ta tuyệt đối sẽ không bỏ rơi tiểu Mã, hắn là vì dẫn đường cho chúng ta nên mới có thể bị thổ phỉ vây bắt, ta không thể mặc kệ hắn.”
Nói xong liền tiến lên, lại bị Diệp Khanh Oản túm trở về.
“Ngươi có bệnh không vậy, hắn lại không nhất định sẽ bị bắt, ngươi đi ra ngoài như vậy, ngược lại sẽ khiến hắn bị bại lộ.”
Nhưng nàng lại một bộ biểu tình ta không nghe ta không hiểu, dùng sức tránh thoát khỏi tay Diệp Khanh Oản, nghĩa vô phản cố xông ra ngoài.
Diệp Khanh Oản nhìn bóng dáng nàng dứt khoát kiên quyết, khóe miệng một trận run rẩy.
Nàng có phải cảm thấy chính mình đặc biệt có tình có nghĩa hay không, hiên ngang lẫm liệt, thiện lương cao thượng hay không?
Mặt khác, vai chính tiểu thuyết đều thông minh, vì cái gì vai chính của bọn họ trong tiểu thuyết này, đầu óc lại giống như heo vậy?
Nàng không chỉ có chạy ra, còn vừa chạy vừa kêu.
“Tiểu Mã, tiểu Mã, chạy mau, có thổ phỉ......”
Diệp Khanh Oản câm nín.
Đồng dạng câm nín còn có Liễu Thịnh vừa mới gấp gáp trở về, nữ nhân này, thật sự là nữ chính của thế giới tiểu thuyết này sao?
Thế giới muốn quay chung quanh một người ngu xuẩn như vậy mà triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-trom-tieng-long/3941678/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.