Nói rồi cái muỗng liền hướng miệng nàng đưa đến, Diệp Khanh Oản thực tự nhiên nếm một ngụm: “Không có vấn đề gì, thực ngọt thanh, không bị hỏng.”
Liễu Thịnh thấy thế, gắt gao nhịn cười.
“Kia, có thể là ta bị bệnh, khứu giác xảy ra vấn đề, cháo cá này không có việc gì.”
Diệp Khanh Oản nghe vậy, thực vừa lòng gật đầu: “Đúng vậy, ta đã nói cháo cá này......”
Lời nói còn chưa nói xong, bụng bỗng nhiên kêu lên “Lộc cộc” “Lộc cộc”.
Này......
Nàng cúi đầu nhìn chính mình vừa nếm một ngụm cháo cá, thiếu chút nữa chửi má nó.
Liễu Thịnh, ngươi thật ác!
“Diệp tiểu thư, ngươi làm sao vậy, như thế nào lại ôm bụng, không thoải mái sao?” Liễu Thịnh nghẹn cười, giả mù sa mưa nói, trên mặt tràn ngập đắc ý.
“Diệp tiểu thư, ngươi làm sao vậy, như thế nào lại ôm bụng, không thoải mái sao?” Liễu Thịnh nghẹn cười, giả mù sa mưa nói, trên mặt tràn ngập đắc ý.
Diệp Khanh Oản tự vác đá nện vào chân mình, giận mà không dám nói gì, chỉ có thể trưng ra gương mặt tươi cười: “Thái phó, cái kia, ta, ta khả năng dậy sớm ăn nhầm đồ, muốn, muốn đi nhà xí.”
Nói xong cũng không đợi Liễu Thịnh nói, ôm bụng chạy như bay đi, chạy đến nhà xí b.ắ.n ra ào ạt.
Tả xong còn không quên đổi điểm lấy thuốc, lúc này mới có mệnh mà từ nhà xí đi ra tới.
Lão Thái phó lòng dạ hiểm độc, quả nhiên đã sớm phát hiện cháo bị hạ dược......
Chờ nàng run rẩy từ nhà xí trở về, Liễu Thịnh đã thay đổi trang phục ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-trom-tieng-long/3941637/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.