Bên trong phòng bệnh, một bé trai yếu ớt yên lặng ôm máy tính bảng.
Đôi mắt như được phủ một lớp sương, mang theo một tầng giá rét.
Khuôn mặt nhỏ nhắn kéo căng, không nhìn ra bất kỳ dao động cảm xúc nào.
Ánh sáng lạnh lẽo của màn hình chiếu lên ống thở của cậu bé, giống như lưỡi hái đoạt mạng.
Có lẽ là do bị bệnh, cho nên khuôn mặt thanh tú tinh xảo của cậu bé lại lộ ra một loại mỹ cảm mỏng manh dễ vỡ.
Giống như đồ sứ trắng cực mỏng, chỉ hơi dùng sức thì sẽ bị bóp vỡ tan tành.
Ngoài cửa, một người đàn ông cầm điện thoại tựa vào tường, bực dọc kéo cà vạt ra: “Anh Uy, tôi là người thừa kế của nhà họ Diêm, mấy trăm nghìn chỉ là mưa bụi với tôi mà thôi!”“Cậu Diêm à, ban đầu lúc cậu tìm tôi mượn tiền, tôi cũng chẳng chớp mắt dù chỉ một lần, dứt khoát đưa năm trăm nghìn cho cậu mượn.
Bây giờ tôi tìm cậu đòi tiền, cậu ngược lại nói thân phận của mình ư? Ha ha, nếu ông cụ nhà cậu biết cậu đánh bạc nợ mấy chục triệu bên ngoài, e rằng vị trí người thừa kế của nhà họ Diêm phải thay đổi rồi mới phải?”“Anh Uy à, tôi không có ý đó! Tôi nói thân phận là muốn nói bản thân thật sự có tiền! Chẳng qua là dự án trong tay hiện tại bị ông cụ chú ý, đợi tôi thêm mấy ngày nữa! ”“Ha hả, tôi đã cho cậu thư thả hai tuần rồi! Dựa theo lãi suất, bây giờ cậu nợ tôi tổng cộng tám trăm nghìn! Nếu đợi thêm chút nữa!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ac-doc-baby-show-bi-be-cung-phan-dame/3914422/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.