Hạ Thanh cười trong lòng rồi rũ mắt xuống. Mọi người chẳng thể biết Hạ Thanh nghĩ gì ,ra sao.
Nhìn Hạ Thanh hiện giờ thật cô đơn. Một mình đứng đó mắt rũ xuống. Đôi vai nhỏ bé như khép mình lại. Vài lọn tóc đong đưa trước cơn gió nhẹ. Thật sự quá đỗi cô đơn, thất vọng ,thêm đó là nỗi buồn nói không lên lời.
Hạ Thanh đi xuống chỗ bọn Mạc Lạc ,cúi người xuống ,nhắm chặt mắt lại mà nói :
- Tôi thật sự xin lỗi !
Nói xong Hạ Thanh chật vật đi đến chỗ ngồi của mình rồi nhấc mặt bàn lên .Chính mình nhón chân làm điểm tựa của mặt bàn .Nhìn vô cùng tội nghiệp. Nhưng đôi mắt sáng như sao lại quật cường khó tả. Mọi người trong trường không ai không biết việc Hạ Thanh bị bắt nạt ,bạo lực học đường. Nhưng bọn họ biết chứ không can thiệp vào .Có người còn tiếp tay với những hành vi đó bằng ánh mắt khinh miệt ,lời chửi rủa tổn thương lòng người. Giờ đây mọi người thấy thế không khỏi khó chịu trong lòng. Hơn ai hết chính bản thân bọn họ biết rõ ai là người sai.
Trần Nguyệt Quang, Trần Quang Trí, Ngọc Bạch Hoa nhìn vậy cũng biết chuyện gì xảy ra. Là Hạ Thanh lại bị bọn Mạc Lạc ăn hiếp.
Ngọc Bạch Hoa thầm sâu xé trong lòng ,khó chịu. Trần Quang Trí nhìn Hạ Thanh bị ức hiếp chỉ có thể cam chịu mà quật cường khó tả. Trong lòng lại nhen nhói một tia xúc động ,thổn thức. Khuôn mặt nhỏ nhắn ,bầu bĩnh cùng đôi mắt hoa đào linh động. Giờ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-a-nam-phu-khong-tam-thuong/2890883/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.