Nhìn bàn tay nhỏ nhắn ,ngón tay thon dài miết hộp gỗ một cách cẩn thận. Lòng Trần Nguyệt Quang run lên từng hồi.
" Sao em ấy có thể dịu dàng như vậy ?"
Hắn nhìn Hạ Thanh.
Quay người lại với mọi người. Hắn khẽ di chuyển tay lên lồng ngực. Mặt cũng đỏ ran ,nóng bừng.
" Chưa thích mà phải không ?"
Trần Nguyệt Quang hỏi bản thân.
Không thể trả lời hắn rầu rĩ cúi đầu xuống. Đôi mắt lại âm thầm nhìn Hạ Thanh. Người ngẩn ngơ theo chiếc lá rơi .
Đã là giờ chiều. Cái nắng không chói chang gắt như trưa. Nhưng vẫn sáng ngời chiếu xuống mọi nơi. Không bỏ rơi một ai ,thắp sáng cả người cô gái nhỏ.
Mái tóc đen óng ả như tắm trong ánh nắng mà ánh vàng đầy thơ mộng. Đôi mắt xinh xắn ,dịu dàng nhìn chiếc hộp gỗ. Đôi môi nhỏ nhắn cười duyên khiến lòng người an tĩnh. Hạ Thanh như nàng thơ bước ra từ trong tranh. Khiến con người giương mắt nhìn theo u mê mà say đắm.
Trần Nguyệt Quang muốn ngắm nhìn hình ảnh này mãi mãi. Như lấy từng nét bút phác họa thật kỹ bức tranh đẹp đẽ này in vào trong tim. Không thể quên.
Hôm nay ,hắn chẳng thể đếm nổi đã nhìn thầm Hạ Thanh bao nhiêu lần. Cũng chẳng thể đếm số lần con tim rung động vì Hạ Thanh.
Càng ấm áp, cảm nhận giây phút hạnh phúc này bao nhiêu. Lòng hắn liền thổn thức ,nhói bấy nhiêu.
" Không thể hưởng dương tới già."
" Chỉ sợ bệnh nhân sẽ chết trẻ !"
Từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-a-nam-phu-khong-tam-thuong/2890829/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.