Cả người Trần Nguyệt Quang run rẩy đau đớn, nặng nề đè lên người Hạ Thanh.
Thấy vậy cô càng dằn vặt. Hơn hết là cảm giác tức giận chảy theo huyết quản.
- Anh...không sao.
Trần Nguyệt Quang thở hổn hển, nói một cách khó khăn.
Giọng nói yếu ớt, chân mày nhíu chặt lại. Thoạt nhìn đã khổ sở càng thêm đáng thương mấy phần.
- Quang ca ca , Hoa Hoa không cố ý. Quang ca ca có sao không ? Quang ca ca, Quang ca ca.
Ngọc Bạch Hoa run sợ đi đến chỗ Trần Nguyệt Quang. Thật sự làm cô ta sợ chết khiếp.
Không nghĩ đến Trần Nguyệt Quang vậy mà che chắn cho Hạ Thanh.
Ẩn sâu trong tầng lớp lo lắng, sợ hãi là ghen tuông, thèm thuồng không cách nào giấu nhẹm.
Cô ta ước ao, khao khát người con trai xinh đẹp, yêu mị ấy che chắn cô ta trong vòng tay săn chắc. Mơ mộng được chiều chuộng, là ngoại lệ duy nhất.
Thế vậy mà người con gái được ôm trọn trong vòng tay của Trần Nguyệt Quang không phải là cô ta, mà lại là Hạ Thanh.
Nghĩ đến đó thôi khuôn mặt xinh đẹp đã vặn vẹo đến mức đáng sợ.
Tiếng rên đứt quãng, kìm nén đau đớn vang bên tai Hạ Thanh như tiếng đồng hồ kêu " tích tắc ". Gấp gáp , hoảng hốt, kìm nén.
Bàn tay không khống chế được lực mà ôm chặt vòng eo rắn chắc của Trần Nguyệt Quang .
" Anh không sao ". Câu trả lời nhẹ nhàng quá đỗi khiến trái tim Hạ Thanh treo trên đầu dây lắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-a-nam-phu-khong-tam-thuong/2890806/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.