Giọng nói trầm thấp, ánh mắt nhiệt tình như chung rượu đã ủ lâu năm khiến Hạ Thanh say ngất.
Người cô khẽ run rẩy.
Trần Nguyệt Quang mỉm cười lấy trên bàn cái kẹp tóc. Hắn từ tốn, chậm rãi vuốt nhẹ mái tóc cô gái nhỏ.
Mùi hương thoang thoảng của thiếu nữ như làn sóng đổ ập về phía hắn. Cái gáy trắng nõn, mịn màng.
Nụ cười trên khóe môi Trần Nguyệt Quang dịu dàng quá đỗi. Không phải là nụ cười lịch sự, ôn hòa với mọi người. Mà là trong xương cốt, tỏa ra sâu đậm từ ánh mắt.
Nhìn hàng lông mi rũ xuống như cánh quạt của cô, hắn lại tham lam chiếm hữu.
Sau người, mỗi tấc da của Hạ Thanh cảm nhận rõ ràng chuyển động của Trần Nguyệt Quang.
- Anh Trần...
- Có chuyện gì vậy Hạ Thanh?
- Anh thích Ngọc Bạch Hoa ạ?
Hạ Thanh có chút e dè cùng sợ hãi trong lòng. Cô cũng chẳng hiểu tại sao bản thân lo lắng? Biết rõ anh sẽ phải lòng nữ chính. Cũng tự nhủ rằng dõi theo trong thầm lặng.
Nhưng con người vốn tham lam không phải sao? Càng tiếp xúc, càng gần gũi cô lại muốn bên cạnh anh nhiều hơn.
Bao nhiêu cảm xúc ngổn ngang trong lòng như cục đá đè nặng trên người Hạ Thanh. Không phải cô không tự tin, mà là...con của "trời" sao có thể thua thiệt nhân vật phụ được.
- Anh không thích Ngọc Bạch Hoa.
Thần sắc dịu dàng bỗng chốc nghiêm túc, đáy mắt có chút lạnh lẽo. Trần Nguyệt Quang vuốt nhẹ mái tóc Hạ Thanh rồi cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-a-nam-phu-khong-tam-thuong/2890800/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.