Editor: La Mạn Vân Linh
Dạ Thiên Lăng rõ ràng khinh thường nhìn Bạch Dật liếc mắt một cái, lạnhlùng mở miệng, “Không nhọc ngươi lo lắng, bổn vương tin tưởng tuyệt đốisẽ không có ngày đó!”
Hừ, nếu như ngay cả đám lão già Thái y viện kia cũng trị không hết bệnh, vậy hắn trực tiếp rõ ràng chuẩn bị tâm lý chết cho rồi!
”Thất vương gia tới sao không nói một tiếng, ít nhất để Nhược Hi ra cửanghênh đón a!” Nhược Hi nói nửa thật nửa giả, bởi vì nàng không muốn làm cho Bạch Dật hiểu lầm, cho là mình đang giúp hắn.
”Nhược Hi,cái giá của ngươi càng lúc càng lớn, bổn vương cũng không dám để ngươitới cửa tiếp đón!” Rõ ràng, Dạ Thiên Lăng cho rằng nàng đang giúp đỡBạch Dật.
Ánh mắt của hắn dừng ở trên mặt Nhược Hi cùng Bạch Dậtqua lại vòng vo mấy lần, khoảng cách giữa bọn họ trong lúc này đã muốnvượt qua quan hệ đại phu và người bệnh, hơn nữa, nội dung nói chuyệncũng rõ ràng thân thiết hơn, chỉ có Nhược Hi ngu ngốc còn ngây thơ nóitên Bạch Dật là người tốt!
”Thất vương gia thật sự là hay nóigiỡn, Nhược Hi nào dám treo giá, nhiều lắm cũng chỉ ngẫu nhiên biểu hiện tâm tình không tốt thôi, chẳng lẽ tâm tình không tốt cũng là một cáitội?” Nhược Hi có chút không rõ hôm nay Dạ Thiên Lăng xảy ra chuyện gì,mùi thuốc súng sao nặng như vậy? Bình thường hắn nói chuyện tuy rằng vẫn vô tâm không phế, nhưng đối với nàng vẫn rất tốt.
”Uh, bổn vương cho phép ngươi ở trước mặt ta bày ra tâm tình không tốt.” Dạ Thiên Lăng tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phong-luu-thieu-day-do/1520683/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.