Editor: La Mạn Vân Linh
Tiểu Đào thật sự rất quan tâm chuyện này, bởi vì đương sự ( Linh: ý chỉ chị n9 á) căn bản không có lo nghĩ gì.
Thượng Quan Nhược Hi nhìn đến Tiểu Đào vẫn ho khụ khụ, quan tâm hỏi câu: “Tiểu Đào, ngươi bị sao thế? Ho lợi hại như vậy, là bị bệnh sao?”
Bấtquá mới vừa nói xong, nàng liền bỗng nhiên “Hiểu được” Tiểu Đào ho cáigì, tiểu nha đầu này phỏng chừng là bị mỹ thực ( đồ ăn) Thất vương giamang đến mê hoặc, “Tiểu Đào, ngươi đem mấy thứ này đến Tiểu Hương cácphân cho ba người kia ăn cùng đi, trước lại đây cám ơn Thất vương giaban thưởng!”
”Đa tạ Thất vương gia.” Tiểu Đào thật bất đắc dĩ,mấy mỹ thực này nàng thật rất muốn ăn, nhưng mấu chốt là, nàng cũng phải trông nom tiểu thư, bất quá, tiểu thư đã phân phó, nàng cũng chỉ phảicầm hộp đựng thức ăn trên bàn lui ra bên ngoài, lúc gần đi vẫn khôngquên cảnh cáo trừng mắt liếc Thất vương gia, nhưng có lực sát thương hay không liền không thể biết được.
Thượng Quan Nhược Hi gặp DạThiên Lăng ngơ ngác nhìn mình, cho rằng hắn mất hứng, bĩu môi, “Như thếnào, chớ không phải là Thất vương gia không đồng ý đi?”
Nghe nói trên thế giới này có một loại người, đồ đạc của mình tình nguyện tự tay hủy diệt, cũng sẽ không để cho người khác được đến, Dạ Thiên Lăng nàysẽ không là người cực đoan như vậy chứ?!
Dạ Thiên Lăng như làkhông có nghe lời Thượng Quan Nhược Hi nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằmmặt của nàng, lông mi nàng thật dài, thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phong-luu-thieu-day-do/1520677/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.