Tạ Tinh hiểu ra, chắc chắn anh ấy đã làm công tác tư tưởng cho mọi người. Trần Nguyệt Hoa dù không thích việc cô làm pháp y, nhưng có lẽ cũng không muốn cứ căng thẳng mãi, nên đã nhượng bộ phần nào.
Mẹ và chị đã cân nhắc đến tính chất công việc của cô, mua toàn đồ phong cách thoải mái, một chiếc áo khoác dạ màu be và một bộ đồ jeans của một thương hiệu Mỹ, kiểu dáng đơn giản, không quá sặc sỡ.
Để thể hiện sự trân trọng, cô lập tức mặc thử.
Tạ Thần gật đầu: “Không tệ, kiểu dáng chiếc áo khoác này rất gọn gàng, hợp với Tinh Tinh lắm.”
Tạ Tinh cũng nói: “Đẹp thật, em rất thích.”
Trần Nguyệt Hoa cười hài lòng: “Đúng không, mắt nhìn của mẹ chuẩn lắm đấy, nhìn một cái là biết hợp. Nhưng mà con tuyệt đối đừng mặc nó đi làm… Thôi, không nói nữa, mẹ đi tắm rồi nghỉ một chút đây.”
Vừa nhắc đến công việc, sắc mặt bà lại trầm xuống, rồi đứng dậy vào phòng ngủ.
Tạ Quân mở miệng định nói nhưng rồi lại thôi: “Em cũng đi tắm đây.” Nói rồi, cô ta xách mấy túi đồ lên lầu.
Tạ Thần cười cười: “Em không đi cùng nên đồ mua cho em ít hơn, nhưng không sao, trang sức mà anh mua cho em là đắt nhất.”
Tạ Tinh hiểu ra, không chỉ giúp mẹ và chị gái thay đổi thái độ, anh còn cố gắng cân bằng về mặt vật chất nữa.
“Cảm ơn anh.” Tạ Tinh mở hộp trang sức ra, bên trong là một chiếc vòng vàng rồng phượng cực kỳ to và nặng.
Một món trang sức đậm chất hoài cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-xuyen-sach-thanh-doi-cung-nam-phu/5017651/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.