Sau khi vết thương ở chân của Tần Duyệt lành lại thì cuộc sống tự do tự tại cuối cùng cũng kết thúc. Vào sáng đầu tiên đến Tần thị làm việc, anh mặc áo sơ mi và com lê đứng trước gương, bỗng nói với Tô Nhiên Nhiên mới vừa rửa mặt xong đi ra: “Vợ à, thắt cà vạt cho anh nào.”
Tô Nhiên Nhiên nhíu mày, khó xử nhìn cái cà vạt trong tay anh, nói: “Em không biết thắt.”
“Không sao, để anh dạy em.”
“Vậy sao anh không tự mình thắt đi?” Tô Nhiên Nhiên cảm thấy chuyện này không phù hợp với nguyên tắc hiệu suất tí nào.
Tần Duyệt kéo cô vào trong lồng ngực, nghiêm túc đặt cà vạt vào trong tay của cô và nói: “Ngày đầu tiên đi làm chính thức, đương nhiên anh muốn vợ anh đích thân thắt cà vạt cho anh rồi, như vậy mới có ý nghĩa được.”
Tô Nhiên Nhiên bất đắc dĩ liếc nhìn anh một cái, sau đó cầm cà vạt bắt đầu nghiêm túc học, rốt cuộc sau 15 phút thì mới xiêu xiêu vẹo vẹo thắt được cái cà vạt hoàn chỉnh, cuối cùng cô cũng trút được gánh nặng.
Tần Duyệt hết sức đắc ý đứng trước gương ngắm cả nửa ngày, lại đứng thẳng người và nói: “Sao, thấy anh có đẹp trai không, có phong thái của Tổng giám đốc bá đạo không?”
Lúc này Tô Nhiên Nhiên mới chăm chú nhìn kỹ anh, rất hiếm khi anh mặc đồ chỉnh tề thế này, phối hợp với khí chất lưu manh trên người anh lại toát ra vẻ hấp dẫn khác. Vì vậ, cô hơi nhón chân hôn lên trán anh, dịu dàng động viên: “Cực kỳ đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-than-ai/1473746/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.