Editor: Song Ngư
Beta-er: Chi Chi
Một ngọn đèn cô độc, bức tường trắng bố phía chiếu sáng rực tỡ 8 chữ to đùng: Thẳng thắn từ khoan, kháng cự từ nghiêm. (thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị)
Tiếu Đống và Lạc An Kỳ đã tới phòng thẩm vấn này rất nhiều lần rồi, người ngồi đối diện lúc nào cũng dạ dạ vâng vâng, không thì khóc lóc thảm thiết, có người còn cực kỳ hung ác, cũng có người cuồng loạn, nhưng giống khách du lịch nhàn nhã như người trước mắt này thì đúng là lần đầu tiên thấy được.
Tần Duyệt nheo hai mắt lại, chân dài tuỳ ý gác lên bàn, thân trên thì dựa ngửa ra sau, đáng tiếc lưng ghế có hơi cứng, miễn cưỡng lấy tay gối mới thoải mái hơn một tí. Nếu không phải cảnh sát đối diện không kiên nhẫn vỗ cái bàn một cái thì có lẽ anh đã dựa vào ghế rồi ngủ một giấc rồi, bởi vì đã thật lâu rồi anh chưa từng dậy sớm như thế này.
Tiếu Đống nôn nóng kéo cổ áo cảnh phục, không nề hà phiền phức mà lặp lại câu hỏi: “Cuối cùng anh có nói hay không! 10 giờ tối hôm trước có rất nhiều nhân chứng đã nhìn thấy Chu Văn Hải đến tìm anh, có phải hai người xảy ra tranh chấp không? Trong khoảng thời gian 6 giờ đến 7 giờ sáng hôm qua anh đang ở đâu?”
Tần Duyệt nghiêng người liếc mắt nhìn cậu ta một cái, biểu tình lười nhác: “Cà phê của tôi đâu? Không có cà phê để nâng cao tinh thần thì cái gì tôi cũng không nhớ nỗi.”
Tiếu Đống quăng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-than-ai/1473672/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.