Làm trong cái ngành liên quan đến tội phạm và pháp luật thế này, thực tế chỉ cần không ép mình vì stress mà phát điên cũng đã cực kì đáng ngưỡng mộ. Chính trong cái thế giới chỉ toàn những thứ mà người bình thường không thể tưởng tượng ra ấy mới có thể tạo nên những nhân vật mang thần kinh biến dị lên đến một tầm cao mới, vượt hoàn toàn ra ngoài phạm vi hiểu biết của cuộc sống ngoài kia.
Nữ chính của chúng ta là một bác sĩ pháp y cực kì tài giỏi, mà ở cái ngành này muốn giỏi thì phải tiếp xúc với xác chết cực kì nhiều, lại không chỉ là các xác chết đơn thuần tươi mới được ngâm trong dung dịch focmon bảo quản, mà là thứ đã hoặc đang phân hủy, không có là bị phân ra thành từng mảnh nhỏ, vân vân và mây mây. Nam chính là một nhà tâm lí học tội phạm, chuyên gia nghiên cứu về những kẻ đầu óc không được bình thường, cách thức gây án, khả năng tư duy của kẻ sát nhân máu lạnh. Và họ đều có một điểm chung, chính là không có ai dám rước về nhà bảo dưỡng.
Trong mắt của nữ chính, nam chính cũng chỉ là một thi thể sống hơi hơi đặc biệt với cái mã vô cùng đẹp, tâm lí không bình thường, lúc lên lúc xuống không hiểu nổi, hành động kì quái, nhưng được cái không gây cản trở đến cô, thậm chí còn trợ giúp khá nhiều, có đủ sự bình tĩnh và lạnh lùng khi đứng trước “mẫu vật”, không có các biểu hiện như nôn mửa, đau đầu, khó chịu, nói chung, chấp nhận được. Trong mắt của nam chính, nữ chính là một người não có vấn đề, cực kì biến thái lại vô cùng xinh đẹp, nói chung quá đối lập, cô giống như trở thành một con người khác khi nhìn thấy thi thể người, cùng với hình tượng tay lăm lăm con dao và hai mắt sáng như cái đèn pha ô tô hẳn có thể dọa cho những kẻ yếu tim một trận ra trò. Và có lẽ cũng chỉ có hai con người như vậy mới có thể hiểu được nhau, bởi ít nhất, họ đều không cùng một thế giới với những người còn lại.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.