ĐOẠN VĂN NHỎ 1
Tăng Dĩ Nhu: Đồng chí Khúc Mịch, tôi cảm thấy hình như tất cả mọi người đều hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta!!?
Khúc Mịch: Sao!!! Để tôi giải thích cho bọn họ, chúng ta hiện tại là tình cảm nam nữ thuần khiết, chưa đến mức ở chung một nhà.
Tăng Dĩ Nhu: Tôi là bạn gái anh khi nào?
Khúc Mịch: Còn không phải vậy sao? Em tỏ tình với tôi, chúng ta còn hẹn hò nữa …
Tăng Dĩ Nhu: Khoan khoan khoan … Tôi tỏ tình với anh lúc nào? Còn chuyện hẹn hò nữa chứ.
Khúc Mịch: Ngay lần đầu tiên em gặp tôi, em lấy điện thoại di động hỏi tôi ‘Có cảm thấy hứng thú không? Tôi nhận điện, sau đó ngay lập tức quyết định xuất viện. Cùng em gia nhập đội hình sự. Tối hôm ấy, chúng ta hẹn hò ngay chính phòng làm việc của em, còn ăn khuya chung nữa cơ mà … Món măng thịt bằm … Rất ngon! Sau đó tôi còn thường xuyên biểu lộ tình cảm với em.
Tăng Dĩ Nhu: Chờ đã …. Biểu lộ tình cảm?
Khúc Mịch: Không để em ăn mặc hở hang, dời cây kiwi đáng ghét cho em, uống rượu thay cho em, rồi ngồi nghe mấy bản báo cáo nghiệm thi tẻ nhạt của em ….
Nhìn gương mặt cực kỳ nghiêm túc của anh, Tăng Dĩ Nhu như cây non đứng trước bão lớn.
Ông trời ơi! Mau đưa tên này về trại đi … Anh đến giờ uống thuốc rồi.
---o0oo0oo0o---
ĐOẠN VĂN NHỎ 2
Một ngày đẹp trời.
Dĩ Nhu cầm trên tay dĩa xoài đã được cắt gọt sạch sẽ, đứng tựa cửa nhìn Khúc Mịch nấu nướng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-mau-nhay-vao-trong-bat/1466803/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.