Chương trước
Chương sau
Người chết thân phận thực mau liền điều tra ra, hắn tên Hồ vĩnh, biệt hiệu Gà rừng, mới từ ngục giam thả ra một năm, là kẻ cắp chuyên nghiệp. Bởi vì hắn dáng người nhỏ gầy, am hiểu khoan động, ở hắn tồn tại nhiều vòng luẩn quẩn nên có chút danh tiếng.
Hắn từ nhỏ chính là cô nhi, không có thân thích bằng hữu nguyện ý quản hắn, chính phủ liền đem hắn đưa đến cô nhi viện. Bất quá hắn không thích hoàn cảnh cô nhi viện, chính mình từ bên trong chạy ra ngoài lưu lạc. Bởi vì không có người quản giáo lại không có kinh tế, cuộc đời hắn liền đi lối rẽ khác.
Gà rừng trà trộn vào vòng luẩn quẩn thực phức tạp, tiếp xúc tam giáo cửu lưu, đã từng tham dự nhiều đội trộm cướp. Cảnh sát đặt trọng điểm điều tra ở những kẻ tái phạm, bởi vì coi như thủ pháp cao tay, không giống như là kẻ mới làm việc này. Hơn nữa người này hẳn là nhân vật ra lệnh trong hai người, có thể kinh sợ được Gà rừng.
Cố Thành bên kia trước hết có phát hiện, máy tính nhà bảo tàng trang bị để theo dõi đã bị cấy vào ngựa gỗ*. Ở buổi tối ngày mất đi Đầu hoá cốt, hình ảnh máy tính vẫn xuất hiện màn ảnh thế nhưng đều là ghi hình trước một ngày.
*ngựa gỗ: tên một loại virus máy tính thì phải
Máy tính trong nhà bảo tàng không có trang bị phần mềm diệt virus, hơn nữa phụ trách xem xét bảo an cũng sẽ không định kỳ quét virus. Hacker đều có thể đột phá tường phòng cháy, ở bên trong cấy vào ngựa gỗ, sau đó khống chế máy tính.
Hơn nữa loại ngựa gỗ này hẳn là có trình tự mới, lúc trước cũng không có phát hiện ra. Như vậy, người viết trình tự ngựa gỗ là ai?
Ngựa gỗ được giấu ở bưu kiện giữa, dùng tên nặc danh phát bưu kiện. Cố Thành thực dễ dàng liền tìm tới IP địa chỉ phát bưu kiện, là một nhà 24 giờ buôn bán võng. Bọn họ lấy video giám sát trong vòng mười ngày, cùng ghi hình của nhà bảo tàng tiến hành đối chiếu, muốn phát hiện người xuất hiện lặp lại ở hai nơi này.
Xem xét ghi hình khiến mọi người mệt mỏi, đặc biệt là ghi hình của nhà bảo tàng, một đám người chen chúc tới, chỉ thấy đầu người nhưng thấy không rõ lắm người mặt. Khúc mịch yêu cầu đem từng màn ảnh dừng hình ảnh lại, sau đó phóng đại từng cái xem.
Tốn thời gian cố sức, mấu chốt là phí đôi mắt, xem xét ghi hình làm một đám người đầu váng mắt hoa, xem xét hai ngày không có nửa điểm tiến triển.
Hai ngày này, Mạc sầu thật ra mỗi ngày đều đến Hình Cảnh Đội đi một vòng. Bất quá Khúc mịch vẫn luôn ở nhà điện thoại điều khiển từ xa, căn bản là không đi trong đội. Nàng tìm không thấy Khúc mịch, thấy mọi người đều bận việc của từng người nên không thể nào nhúng tay, đành phải tìm Hoàng Cục trưởng phát giận.
Đừng nhìn nữ nhân trẻ tuổi là nữ đồng sự, cấp bậc so với Hoàng Cục trưởng lại cao hơn một mảng lớn. Hoàng Cục trưởng bị nàng lớn tiếng còn không dám cãi lại.
“Hoàng Cục trưởng, Nam Giang các ngươi tần suất phạm tội mấy năm gần đây tăng lên, ở đại sảnh treo rất nhiều. Ta nhìn lý lịch ngươi, hai năm nữa liền đến tuổi về hưu. Tuy rằng trạng thái vững vàng rất quan trọng, khá vậy không thể không làm. Cấp dưới đều quản thúc không được, đối với ngươi như vậy cuối năm khảo hạch không tốt. Gần đây đã ra quy định tiền lương về hưu mới, cùng cuối năm khảo hạch móc nối. Phiền Hoàng Cục đem bảng chấm công của Khúc Đội ra đây, tôi muốn nhìn.” Mạc sầu xụ mặt nói.
Chỉ cần một có án tử, Hình Cảnh Đội trên dưới vội đến cơm đều không kịp ăn, căn bản là không rảnh mỗi ngày đúng hạn đến đội điểm danh. Cho nên, nhiều năm như vậy, Hình Cảnh Đội chậm rãi liền không có chế độ chấm công.
“Bảng chấm công ở trong tay tiểu Vương, hắn trong nhà có chuyện tạm thời xin nghỉ.” Hoàng Cục nói dối, nghĩ lừa gạt qua đi tính. Khúc mịch khó chơi, người đàn bà này càng là đồ phá hoại!
“Khúc Đội trưởng hai ngày này không có đi làm là nguyên nhân gì?” Nàng hùng hổ doạ người, một bộ dạng không thiện cảm.
Hoàng Cục trong lòng nói thầm, đây đều là Khúc mịch chọc họa. Nếu không phải hắn làm cho mọi người làm Mạc sầu xuống nước không được, nàng cũng không đến mức cùng Khúc mịch đối đầu, luôn là muốn tìm sai sót của hắn. Chính mình còn có hai năm liền về hưu, lừa gạt để bình an về nhà so với cái gì cũng đều quan trọng. Trước mắt người đàn bà này khó đối phó, trực tiếp ném cho Khúc mịch giải quyết đi.
Hắn gọi điện thoại cho Khúc mịch, ấn hạ thấp âm thanh xuống.
“Khúc mịch, ngươi ở nơi nào? Hai ngày nay như thế nào không có tới đội?” Điện thoại kết nối được, Hoàng Cục liền cố làm ra vẻ hỏi han.
“Vội.” Khúc mịch chỉ nói ra một chữ.
Hoàng Cục nghe xong ngó Mạc sầu liếc mắt một cái, ý tứ thực rõ ràng, Khúc mịch thân là đội trưởng, hiện tại ra đại án tử, khẳng định bận tối mày tối mặt. Làm thế nào cũng phải phá hoại chuyện chấm công, Hình cảnh đội tăng ca thượng cấp lãnh đạo như thế nào không cho trợ cấp?
“Tôi biết phá án tử quan trọng, bất quá ngươi cũng nên chú ý thân thể. Làm người trực thuộc lãnh đạo, tôi phải chịu trách nhiệm về sức khoẻ thân thể của ngươi. Thân thể là tiền vốn cách mạng, chỉ có thân thể tốt, mới có thể càng tốt vì giữ gìn xã hội yên ổn đoàn kết làm cống hiến……”
“Phá án tử?” Khúc mịch đánh gãy lời hắn nói “Nga, tôi đang ở chơi với thúc thúc.”
Thúc thúc? Nói như vậy là cậu của Dĩ nhu? Hắn cùng Dĩ nhu là quan hệ nam nữ bằng hữu, đây chính là toàn Cục Công An trên dưới đều biết đến sự tình.
“Hoàng Cục, tôi rất bận. Nếu vụ án có tiến triển, tôi sẽ gọi điện thoại báo cáo cho người, cứ như vậy đi.” Khúc mịch cắt đứt điện thoại.
“Hoàng Cục, chính ngươi nghe thấy, đây là thái độ gì? Bỏ công tác rồi đang làm cái gì? Mặc kệ cấp dưới như vậy, chỉ có thể làm không khí kỷ luật càng ngày càng tản mạn! Hơn nữa hắn cùng ngươi nói chuyện, như thế nào càng như là khẩu khí lãnh đạo? Hoàng Cục, ngươi là lão cục trưởng, như thế nào năng lực khống chế cấp dưới đều không có? Như vậy tôi sẽ nghi ngờ năng lực công tác của ngươi, sẽ đúng sự thật báo cáo cho lãnh đạo.”
“Mạc chủ nhiệm, không phải tôi không quản thúc cấp dưới, mà là tình huống Khúc mịch tương đối đặc thù.” Hoàng Cục lau một phen trên trán mồ hôi nói, “Hắn là nhân tài đặc thù lãnh đạo thành phố tiến cử, biên chế không ở trong đội, tiền lương đều là thành phố trực tiếp lấy trợ cấp phát.
Khúc mịch chức vị chính là giáo sư đại học, chủ yếu là làm nghiên cứu, phát biểu học thuật luận văn. Thành phố cấp tiền còn chưa đủ kẽ răng hắn, hắn chịu hỗ trợ hoàn toàn là do giao tình. Mặt ngoài tôi là cục trưởng, là cấp trên của hắn, thực tế tôi quản không được hắn.”
“Cùng tiền không quan hệ, chủ yếu là tố chất cá nhân cùng tinh thần trách nhiệm! Nếu hắn hiện tại là đội trưởng Hình Cảnh Đội, liền phải nhận rõ vị trí chính mình. Để lỗ mũi hướng lên trời, đều không bỏ ai ở trong mắt, người như vậy chính là lại có năng lực cũng không thể dùng! Tôi liền không tin, giới công an chúng ta có thể phá án mà người đều tìm không ra? Tôi kiến nghị đối khúc mịch tiến hành xử lý cắt chức, miễn cho những người khác đi theo học, đem Hình Cảnh Đội loại bỏ chướng khí mù mịt.” Đừng nhìn Mạc sầu này tuổi không lớn, đạo lý lớn chính là một bộ dạng tiếp theo
“Cái này…… Ân, tôi phải báo cáo cho Vương thư ký, tôi không có quyền làm như vậy.” Hoàng Cục trưởng thấy Mạc sầu sống chết cắn chặt Khúc mịch không bỏ, chỉ có thể đem chuyện này ném cho thư ký nơi đó.
Đừng nhìn Mạc sầu là chủ nhiệm giám sát của tỉnh, đã có thể thực quyền tới nói, còn không có năng lực chống lại thư ký thành ủy. Hơn nữa nàng dù sao cũng là ở địa bàn của người ta, mặc dù nàng ở phía trên có người, cũng không dám dễ dàng động đến thư ký của người khác.
“Như vậy đi.” Mạc sầu nghe thấy hắn nói như vậy, suy nghĩ một chút “Nhìn dáng vẻ mấy ngày nay Khúc Đội trưởng là không có không quản Hình Cảnh Đội, tôi liền ủy khuất người quản lý một chút. Dù sao tôi ở văn phòng không nắm bắt được nên trước tiên đến ở Hình Cảnh Đội làm công.”
Hoàng Cục không dám không đồng ý, phái người ở Hình Cảnh Đội đặt trong văn phòng thêm một bộ bàn ghế công tác.
Mạc sầu lập tức liền vào làm công, vào văn phòng Hình Cảnh Đội ngồi xuống, không khí lập tức liền khác hẳn.
Phía trước mọi người có phần công ai bận việc nấy, ai phát hiện tình huống như thế nào một tuyến liên hệ khúc mịch. Nếu có yêu cầu, Khúc mịch sẽ triệu tập đoàn người mở cuộc họp, quyết định bước tiếp theo của kế hoạch. Bọn họ công tác thời gian tùy ý, địa điểm cũng có thể chính mình quyết định, nếu có thể ở nhà làm công cũng được.
Nhưng Mạc sầu gần đây liền yêu cầu mọi người làm công ở Hình Cảnh Đội, ngoại trừ những người chạy ra ngoài điều tra. Hơn nữa thời gian đi làm cần thiết là sáng 8 giờ và về lúc 5 giờ, giữa trưa nghỉ ngơi một giờ, nghiêm khắc tuân thủ tám giờ công tác. Người chạy ra ngoài điều tra nếu không đúng giờ báo cáo tiến độ, nếu điều tra xong rồi còn chưa tới thời gian tan tầm thì cần phải về Hình Cảnh Đội làm việc đúng giờ.
Mọi người trong Hình Cảnh Đội không giống Khúc mịch, còn trông cậy vào công tác này nuôi dưỡng gia đình chứ đâu phải để sống tạm. Bọn họ không dám đắc tội Mạc sầu, đành phải ngầm cấp báo cho Khúc mịch.
Khúc mịch nghe xong không nói gì, khiến cho bọn họ phải nghe theo mệnh lệnh lãnh đạo.
“Mạc sầu rốt cuộc là tới đây làm cái gì?” Dĩ nhu nghe thấy Khúc mịch cùng Lục Ly điện thoại, không khỏi hỏi.
Khúc mịch không cho là đúng nói: “Khác thường tức yếu, từ từ sẽ biết.”
“Như thế nào? Công tác xuất hiện vấn đề?” Thúc thúc cười hỏi.
“Không tính là vấn đề, một ngày điều hòa thôi.” Hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Thúc thúc nghe xong trên mặt tươi cười càng thêm sáng lạn, ông liền thưởng thức năng lực công tác của Khúc mịch, còn có hắn không có lúc nào là không khí phách. Nam nhân sao, nên là nam nhân khí phách.
“Tốt! Tốt!” Thúc thúc vỗ vai hắn “Lần này tôi trở về chính là muốn nhìn cậu một chút, nếu không thể làm tôi vừa lòng, tôi liền tính toán đem tiểu nhu mang đi. Nó bề ngoài nhìn kiên cường, lạnh nhạt không sợ bị thương, kỳ thật nội tâm cực độ khát vọng ấm áp, lại dễ dàng bị thương tổn.”
“Thúc thúc nói lời này ý tứ là tôi đủ tư cách?” Khúc mịch nghiêng đầu nhìn Dĩ nhu một cái, che dấu không được sủng nịnh toát ra tới ánh mắt.
“Cậu đừng đắc ý quá sớm.” Thúc thúc lại chuyển “Cậu là nam nhân quang mang vạn trượng cũng không hiểu đến che dấu, nhất định phi thường gây vạ. Nếu cậu dám làm làm tiểu nhu thương tâm sự tình, tôi liền đem nó mang đi, giới thiệu cho nó người tốt hơn cậu gấp trăm lần!”
“Tuyệt đối không có khả năng!” Khúc mịch không cần suy nghĩ, chém đinh chặt sắt nói.
Dĩ nhu dù EQ thấp như thế nào, rốt cuộc là nữ nhân. Nghe thấy người yêu nói lời âu yếm như vậy, trong lòng nhịn không được ngọt ngào.
“Không có nam nhân nào so với tôi tốt hơn gấp trăm lần!” Khúc mịch đứng đắn nói.
Ngạch, Dĩ nhu bên miệng cười cứng đờ, thúc thúc lại ngửa đầu cười ha hả.
“Có ý tứ!” Ông trong mắt tràn đầy thưởng thức “Có năng lực, có quyết đoán, có hài hước cảm, chính yếu chính là có tùy hứng! Nhìn dáng vẻ tiểu nhu là tuyển đúng người rồi, tôi tán thành kết giao hai đứa!”
“Cảm ơn thúc thúc.” Khúc mịch trong lòng thở dài một cái.
Nói lời thật lòng, biết từng thúc thúc muốn từ Gia Nã bay trở về để tìm hiểu chính mình, hắn trong lòng liền vẫn luôn khẩn trương. Hắn từ nhỏ đến lớn còn chưa từng có cảm giá cnhư vậy, như là cậu nhóc sợ hãi khảo bài, lại như là thí sinh chờ đợi niêm yết bảng thi đại học, càng như là tội phạm chờ đợi toà án thẩm phán! Tâm tình phức tạp đến hắn vô pháp diễn tả bằng ngôn từ, thẳng đến khi thúc thúc nói ra lời tán thành, gánh nặng trong lòng mới chân chính rơi xuống đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.