🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian trôi qua rất nhanh, Trần Mặc cứ đi như thế cả ngày, bởi vì phiền lòng nên cơm trưa nàng cũng không về ăn.



Sắc trời đã sắp tối rồi, bởi vì hiện tại đang là cuối mùa hè nên nhiệt độ không khí cũng không nóng như một tháng trước, đến chạng vạng như bây giờ lại có chút mát mẻ. Trần Mặc nhàm chán tản bộ một mình.



Bởi vì khi mặt trời đả về tây trên con đường nhỏ lại có thêm tốp năm tốp ba nông dân vác cuốc cười ha ha nói chuyện vui trong thôn , trên nóc nhà của mấy hộ dân rải rác trên bờ ruộng cũng đã lấp ló ánh đèn, khói bếp phiêu tán trong không trung. Có mấy đứa trẻ nhỏ thì đang nô đùa dưới một gốc cây lớn, chúng trông rất vui vẻ, cười tới đỏ cả mặt, không biết là chơi trò gì. Mấy chú chó được nuôi trong mấy hộ dân nhìn thấy Trần Mặc đi ngang qua thì hung ác sủa ầm lên, bị chủ nhân quát lên thì ngoan ngoãn nằm ở một góc, cái đuôi đưa qua đưa lại dưới đất khiến chúng bị dính dơ.



Không biết vì sao Trần Mặc lại thấy mũi chua sót.



Không khí an bình yên tĩnh như vậy giống như không thể hòa hợp với nàng, tuy rằng nội tâm lạc quan không ngừng tự trấn an nhưng thời khắc yên bình này khiến lòng nàng ẩn ẩn phát đau. Lần đầu tiên nàng phát hiện thì ra nàng không chỉ cô tịch trong lĩnh vực y học mà giữa cuộc sống này nàng cũng cô đơn đến thế. Đúng vậy, chính là cảm giác cô đơn!



Không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-huan-phu/3275884/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nữ Pháp Y Huấn Phu
Chương 6: Khéo léo cứu người
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.