Dọa cô giật mình.
Thấy là Kiều Minh Húc, cô cũng bèn ấn mở.
Kiều Minh Húc đứng ở trên đất công trình, bên cạnh có các loại cần cẩu máy trộn bê tông rầm rầm rung động.
Anh đội nón bảo hộ màu vàng trên đầu, nhìn qua tinh thần sáng láng.
“Bà xã...”
Kiều Minh Húc ở trong video gọi cô.
“Ông xã...”
Mạch Tiểu Miên cũng ngọt ngào đáp lại, lại có cảm giác vô cùng mờ ám, hơn nữa cũng có chút ngượng ngùng.
Kiều Minh Húc chu môi, ý bảo cô hôn hôn.
Mạch Tiểu Miên thè lưỡi, cảm thấy dáng vẻ hôn hôn cách video thế này, rất lạ.
“Nhanh nào, anh lại sắp bận rồi. Chờ em cổ vũ tinh thần này.”
Kiều Minh Húc thúc giục.
Mạch Tiểu Miên đành phải rất miễn cưỡng mà làm ra khẩu hình hôn với video.
Kiều Minh Húc cũng đáp lại, “Ngoan lắm, em ngủ tiếp đi, ông xã đây sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi em, bye bye.”
“Bye bye.”
Kiều Minh Húc ở đầu bên kia tắt video.
Mạch Tiểu Miên vẫn còn nhìn điện thoại mà ngẩn người, đôi mắt lấp lánh sóng xuân hưng phấn nào đó...
Một cảm giác ngọt ngào, cứ thế mà nổi lên tràn đầy ở trong lòng.
Cô lập tức cảm thấy cuộc sống, đúng thật là hạnh phúc vui sướng.
Cô nằm xuống một lát, thấy thời gian cũng không còn sớm, cho nên muốn đứng dậy.
Lại nhận ra thân mình thật sự bủn rủn cực kỳ.
Cô đột nhiên nhớ tới một câu thơ ở trong Trường Hận Ca là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637232/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.