Mạch Tiểu Miên không biết Lâm Ngọc đang nói gì trong điện thoại, nhưng từ biểu hiện của Kiểu Minh Húc có thể thấy cô ta sẽ không từ bỏ đoạn tình cảm này.
Nhưng cô cũng đã hạ quyết tâm, cho dù Lâm Ngọc có sinh đứa bé ra, cô cũng không thành toàn cho cô ta.
Cùng lắm, cô sẽ giúp Lâm Ngọc nuôi đứa bé.
Dù sao, chỉ cần là con của Minh Húc, cô sẽ coi nó như con đẻ của mình.
Kiều Minh Húc thấy cô đăm chiêu nhìn mình thì nắm lấy tay cô: "Tiểu Miên, đừng suy nghĩ lung tung."
Mạch Tiểu Miên bình tĩnh, cười nói: "Yên tâm, em sẽ không nghĩ lung tung."
"Thật?"
"Ừm, thật."
Mạch Tiểu Miên chớp chớp đôi mắt to như hai viên hắc diện thạch, nhìn anh với ánh mắt dịu dàng: "Chúng ta đã xác định là sẽ ở bên nhau, thì không nên nghi ngờ lẫn nhau. Có việc gì phải nói cho nhau biết, có khó khăn gì thì cùng nhau vượt qua, hạnh phúc thì cùng nhau sẻ chia."
"Ừm, vợ chồng chung sống nên vậy, cha mẹ anh cũng là như vậy."
Kiều Minh Húc gật đầu.
"Chúng ta cũng phải như họ, nhưng em không giỏi như mẹ anh, không dịu dàng, hiền hòa như mẹ anh."
Mạch Tiểu Nhiên chớp mắt nói.
"Em là em, không cần phải giống ai cả."
Kiều Minh Húc giơ tay gõ vào chóp mũi nhỏ của cô: "Cô bé liều lĩnh, lúc nào làm người ta phải lo lắng!"
"Ai ui, chẳng lẽ anh còn muốn coi em như con gái mà nuôi sao? Lúc trước cha giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637166/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.