Vì đằng trước đang có người nên cô rất xấu hổ khi bị anh yêu cầu gọi như vậy.
Kiều Minh Húc lại đe dọa: “Mau gọi đi chứ!”
“Ông xã…” Mạch Tiểu Miên thấp giọng khẽ gọi một tiếng, như thể đang làm chuyện xấu nên cứ liếc mắt nhìn sang Đàm Thủy Minh, thấy cô ta không để ý đến mình mới thầm thở ra một hơi.
“Ngoan!” Nghe cô gọi một tiếng như vậy, anh cảm thấy toàn thân khoan khoái hẳn lên: “Hôm nay anh sẽ về sớm và sang đón em tan làm. Đợi anh nhé.”
"Để chú Trương đón em là được rồi, anh cứ lo việc của anh đi.”
"Hôm nay anh cũng không bận lắm, có thể về sớm một chút."
"Anh còn sốt không?"
"Còn hơi uể oải chút thôi, nhưng căn bản đã khỏe hơn rất nhiều rồi.”
"Đừng tự lái xe nhé."
"Ừ, tài xế đang đưa anh đi.”
"Vậy thì tốt rồi.”
"Ừ, anh đi kiểm tra công trình đây, không tán gẫu với em nữa. Nhớ ăn trưa và ngủ nghỉ đúng giờ đấy nhé.”
"Dạ."
Trái tim của Mạch Tiểu Miên ấm áp và ngập tràn hạnh phúc sau khi nghe những lời nói ân cần vừa rồi của anh.
"Về đến nhà thì nhớ rửa mông cho sạch sẽ đấy nhé!”
"Gì cơ?" Cô đỏ mặt: “Đồ lưu manh!”
"Đừng nghĩ bậy nha, ha ha." Anh nhếch miệng cười rồi cúp điện thoại.
Cô cầm điện thoại, khuôn mặt vẫn còn đỏ bừng, nhưng trong đáy mắt lại phơi phới sắc xuân rạng rỡ. Đàm Thủy Minh ngẩng mặt nhìn cô, rồi lại cúi đầu xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637153/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.