"Đang nói gì với Mai Kim vậy?"
Kiều Minh Húc thấy cô cười gian xảo thì cũng ghé đầu lại xem.
Mạch Tiểu Miên vội vàng đóng khung chat lại, nhe răng: "Không nói gì cả, hì hì."
"Không nói gì?"
Kiều Minh Húc liếc cô một cái: "Cười như vậy là biết không có ý tốt."
"Hì hì."
Mạch Tiểu Miên tiếp tục liếm kẹo bông gòn.
Sau khi hai người tiêu diệt hết kẹo bông gòn, Kiều Minh Húc nhìn thấy khóe miệng cô còn dính một ít kẹo, anh bèn lấy khăn tay ra lau khóe miệng cho cô, sau đó lại lau khóe miệng của mình rồi mới gấp khăn tay lại, bỏ vào trong túi quần, định mang về cho dì Trương giặt.
Hai người tiếp tục đi trên phố, đi thẳng tới con phố Ngọc Thạch nổi tiếng ở thành phố A.
Kiều Minh Húc cũng muốn tặng cô một ít phụ kiện ngọc thạch nên bèn đẩy cô đi vào cửa hàng ngọc thạch lớn nhất phố Ngọc Thạch - Thúy Ngọc Hiên.
Tống Minh Chương, ông chủ của Thúy Ngọc Hiên là chỗ quen biết với anh.
Vừa nhìn thấy anh đi vào thì vội vàng đón tiếp, sau khi hàn huyên vài câu, ánh mắt bèn dừng lại ở trên người Mạch Tiểu Miên đang ngồi xe lăn: "Anh Kiều, đây là?"
"Vợ tôi Mạch Tiểu Miên."
Kiều Minh Húc trả lời rất thản nhiên: "Xem xem trong quán của các anh có cái gì hợp với vợ tôi."
"Có ngay, mời anh Kiều và chị nhà lên tầng..."
Tống Minh Chương nói xong, nghĩ tới Mạch Tiểu Miên đang ngồi trên xe lăn không tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2637035/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.