“Không được!”
Tay Kiều Minh Thiên dùng lực ôm cô chặt hơn: “Em bắt buộc phải gả cho anh!”
“Đúng thật là. Bây giờ không phải em đã gả cho anh rồi sao? Nhưng lúc đó thì khác, em là gái ế không gả ra ngoài được, cha mẹ em sầu chết đi được.”
“Ừm ừm, vì thế nên em phải cảm ơn anh, là anh giúp em thoát ra khỏi việc gái ế không ai thèm, khiến cha mẹ em nở mặt nở mày, khiến cho em kết thúc đau khổ xem mắt.”
“Đúng là phải cảm ơn. Lúc đó, cha mẹ anh tìm đến nhà em, hỏi cưới em, nhà em có cảm giác như trúng độc đắc năm trăm vạn vậy, nhất là mẹ em, vui mừng đến mức muốn tiễn em đến nhà anh ngay lập tức luôn.”
“Ừm hừ...”
Kiều Minh Húc coi thường dùng mũi hừ một tiếng: “Anh và nhà anh tận mấy trăm triệu.”
“Woa, không ngờ em vậy mà lại trúng độc đắc một ngàn lần!”
Mạch Tiểu Miên cũng phối hợp với anh, nói rất khoa trương.
“Gặp may quá!”
“Ừm ừm ừm.”
“Vậy thì nhanh hôn anh một cái.”
Kiều Minh Húc nghiêng người cô lại, đôi mắt đen láy nhìn cô, hơi thở ấm nóng phà vào mặt cô, ngứa ngáy và tê người.
Cho dù anh đã mở lòng với mình nhưng cô vẫn không quen với ánh mắt cháy bỏng này của anh.
Kiều Minh Húc nhìn gương mặt đỏ lên như trái táo của cô, rất đẹp, rất đáng yêu, còn có môi cô, cho dù hơi nhợt nhạt, có hơi khô và bong tróc, anh vẫn muốn hôn một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636991/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.