Anh ta mở máy tính lên rồi lấy ra một bộ hồ sơ vụ án.
Các bác sĩ khác và Kiều Minh Húc tụ tập lại nhìn.
Bệnh nhân được hiển thị trong dữ liệu là một người phụ nữ trung niên. Vì cô ấy đã mất đi con trai của mình trong một vụ tai nạn giao thông nên dù hệ thần kinh và cơ thể không bị tổn thương nhưng lại không thể đi lại.
“Chấn thương tâm lý này đã dẫn đến việc cơ thể mất thăng bằng. Giống như khi một người bị mất trí nhớ do va đập với vật nặng. Có nhiều khi không phải do hệ thần kinh của người đó bị tổn thương mà là vì bệnh nhân đã từ chối việc nhớ lại trong tiềm thức nên mới dẫn đến việc mất trí nhớ hoặc mất trí nhớ có chọn lọc. Tôi nghĩ có nhiều khả năng cô ấy đã bị sang chấn tâm lý nên mới vô thức lẩn tránh việc nhớ lại. Việc không thể đối mặt với một số chuyện đã khiến cho khu thần kinh trung ương của bà ấy không thể điều khiển việc đi đứng.”
Gilles nhìn Kiều Minh Húc rồi nói.
Trong lòng Kiều Minh Húc trở nên nặng nề: “Vậy có nghĩa là sau này cô ấy không thể đi lại nữa à? Trường hợp của người phụ nữ này về sau có thể đi lại không?”
“Trường hợp của người phụ nữ này kỳ lạ ở chỗ cô ấy có thể đi lại trước phần mộ của con trai mình. Nhưng khi rời khỏi thì hai chân của cô ấy sẽ không còn sức lực. Bây giờ đã qua mười năm rồi mà tình hình vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636928/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.