Giữa giờ giải lao uống trà, Đàm Thủy Minh đột nhiên nhìn cô hỏi: "Chị Mạch, chị và anh Kiều kết hôn là vì yêu nhau sao?"
Mạch Tiểu Miên đang uống trà, bị hỏi như vậy, chợt nghẹn, ho khan vài tiếng rồi mới trả lời: "Không phải."
"Vậy sao hai người lại kết hôn thế?"
Đàm Thủy Minh cũng giống như Mạch Tiểu Miên, trước đây chỉ chuyên tâm tập trung trau dồi kiến thức chuyên môn, mà không bao giờ quan tâm đến những chuyện bát quái giải trí gì cả. Cho nên cũng không biết về chuyện của Kiều Minh Húc, hơn nữa cô ta cũng không có một người bạn hay buôn chuyện như Diệp Mai.
Nói cho cùng, cô ta căn bản không có bạn bè nào cả.
Kể từ sau khi cha mẹ gặp tai nạn, cô ta vẫn luôn là người cô độc. Ở trong mắt các bạn học, tính cách của cô ấy rất quái gở, không hợp với đám đông, là một con mọt sách chính hiệu. Cô ta cũng không chủ động tiếp cận với những người khác.
Vì vậy, cũng không có ai đến gần cô ấy, càng không có ai ở trước mặt cô ấy nói chuyện phiếm cả.
"Nghe theo lời của cha mẹ mà kết hôn thôi."
Nói đến đây, Mạch Tiểu Miên không khỏi nhớ lại quãng thời gian trước khi gặp Kiều Minh Húc, hành trình đau khổ của bản thân khi bị mẹ ép đi xem mắt mấy năm kia.
Vốn dĩ cho rằng chỉ cần tùy tiện tìm một người đàn ông ổn thỏa rồi kết hôn, cả đời cứ vậy thôi, nhưng không ngờ lại có một đoạn nhạc đệm ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636914/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.