Cô lại nằm xuống giường, nhưng quay sang nhìn anh...
Nhìn ngang tầm mắt, anh vừa đẹp trai, lại còn vừa nói nghĩa khí như vậy.
Người đàn ông ấm áp tuyệt vời thế này, mà cô chỉ có thể ở gần anh ba năm.
Thật sự quá ngắn.
Nếu như hợp đồng đó có thể được gia hạn được cả đời thì tốt quá.
Tuy nhiên, Lâm Ngọc đã từng nói, anh cùng cô ta đã giao kèo với nhau rồi.
Nhưng cuối cùng anh cũng là của Lâm Ngọc thôi, chứ không phải của cô.
Trái tim cô chua xót, thực sự đầy đố kỵ cùng hâm mộ Lâm Ngọc.
Cô đứng dậy khỏi giường, cầm lấy chăn bông, leo xuống giường, nằm xuống bên cạnh anh, ngủ trên sàn.
Cho dù hai người không thể xích lại gần nhau, vậy thì trong ba năm này, cứ ở đây đồng cam cộng khổ đi.
Anh ngủ trên giường, em cũng sẽ ngủ trên giường.
Anh ngủ trên sàn, em cũng sẽ ngủ dưới sàn.
Đến gần bên anh, ngửi thấy mùi hương từ cơ thể anh, nghe tiếng hít nhẹ nhàng của anh, trái tim cô dần dần tĩnh lặng lại, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Kiều Minh Húc bị một chân cô đè lên người đánh thức dậy.
Vừa mở mắt ra đã nhìn thấy cô cũng đang ngủ trên sàn nhà, một cẳng chân dài vô lối khoác trên bụng anh, ngủ hết sức ngon lành, anh liền nhẹ giọng mắng một câu: "Cô gái ngốc này, sao em cũng xuống sàn ngủ vậy chứ?"
Sở dĩ anh tới đây nằm dưới đất, là bởi vì một mình anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636911/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.