Cô nhìn bộ dáng bận rộn của anh, chân thành nói: "Cảm ơn anh!"
Nghe thấy cô nói chuyện, Kiều Minh Húc cũng quay mặt nhìn về phía cô, cười một tiếng với cô.
Đầu óc Mạch Tiểu Miên vẫn còn đang ngây ngẩn, cười lại với anh.
Nụ cười này của cô không phải là một nụ cười miễn cưỡng, mà là một nụ cười xuất phát từ nội tâm, xúc động.
"Cô gái ngốc này!"
Kiều Minh Húc mím môi tức giận, vươn tay kiểm tra nhiệt độ của nước, sau đó nói với cô: "Được rồi, em vào tắm đi."
"Ừ."
Mạch Tiểu Miên ngoan ngoãn đứng lên.
"Thật muốn giúp em tắm rửa."
Kiều Minh Húc vươn tay xoa xoa mái tóc rối bời của cô, đột nhiên nói ra lời này, sau đó, lại tự mình đỏ mặt trước.
Để che giấu sự bối rối này, anh ho khan vài tiếng, bước nhanh ra ngoài, sau đó đóng cửa phòng tắm lại.
Nghĩ đến dáng vẻ vừa bối rối vừa đáng yêu của anh, Mạch Tiểu Miên nheo mắt cười, thật sự muốn nói: "Em muốn anh giúp em tắm mà."
Cô cởi quần áo ra, thả mình vào bồn tắm.
Nhiệt độ nước ấm vừa vặn, tinh dầu nước hoa thơm ngát, khiến cả cơ thể cô trong thoáng chốc trở nên thư thái hẳn.
Cô cẩn thận kỳ cọ từng tấc da trên cơ thể mình...
Giống như thể đây là cách duy nhất để rửa sạch mọi ký ức về Trình Đông Thành.
Cô ước gì mình có thể quên đi anh, như trong bức thư tuyệt mệnh anh để lại vậy. Từ đây cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636897/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.