Rõ ràng có vốn và tự tin, có thể theo đuổi tình yêu hạnh phúc của mình, thế nhưng lời hứa và lợi ích kinh tế của đời trước trói buộc hạnh phúc của họ, ép họ phải ở bên nhau.
Cuộc đời này đúng là có đầy rẫy thương đau.
“Ha ha, cảm ơn! Nhớ đến tham dự với Kiều Minh Húc đấy.”
Phùng Quang Hiển cười, vươn tay ra vỗ vai cô: “Tôi không hạnh phúc cũng chẳng sao, quan trọng là nhìn thấy em hạnh phúc.”
Một màn sương đọng nơi đáy mắt Mạch Tiểu Miên: “Anh cũng phải hạnh phúc, mọi người đều hạnh phúc mới thật sự là hạnh phúc.”
“Được thôi, tôi sẽ cố hết sức để hạnh phúc.”
Phùng Quang Hiển nhìn xoáy vào cô, nói: “Em nghỉ ngơi đi, tôi phải đi đưa thiệp mời tiếp.”
“Được, vất vả rồi.”
Mạch Tiểu Miên nhìn Phùng Quang Hiển đi xa, sau đó lên tầng, đặt thiệp mời lên bàn. Nhân lúc vẫn còn phấn chấn, cô bắt đầu mở máy tính chỉnh lý lại công việc trước đó đã giao cho Trương Hòa làm.
Từ góc độ của trợ lý mà nói, Trương Hòa tỉ mỉ nghiêm túc, gần như mọi công việc đều hoàn thành một cách hoàn hảo, rất hợp với tiêu chuẩn của cô.
Hơn nữa hai người đã làm cộng sự hơn một năm, cậu ấy đã quen với những yêu cầu của cô. Trong công việc, hai người hoàn toàn không cần phải nhiều lời cũng có thể phối hợp rất ăn ý.
Chỉ tiếc là cuối cùng cậu ấy vẫn đi sai đường.
Đôi khi nghèo khó sẽ là một loại động lực khiến con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636723/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.