Cô ta phải cho anh xem, để anh biết lúc anh phát bệnh khó coi thế nào.
Nhưng cô ta không chán ghét anh, cô ta vẫn chỉ yêu anh, sẵn lòng ở bên anh lúc anh phát bệnh, không rời không bỏ.
Anh nghe thấy lời cô ta nói, chắc chắn sẽ rất cảm động.
Trong trái tim anh, cô ta luôn là thiên thần ngây thơ xinh đẹp.
Cuối cùng ý thức của Kiều Minh Húc cũng dần tỉnh táo, anh thôi co giật.
Cũng vì anh phát bệnh nên hiệu quả của thuốc đã giảm đi rất nhiều.
Anh mở mắt, nhìn Lâm Ngọc đang nắm chặt tay mình, chỉ thấy mắt cô ta sưng đỏ, nhìn anh với vẻ mặt thương xót và đau lòng: “Minh Húc, anh làm em sợ muốn chết, hu hu...”
Kiều Minh Húc rút tay ra khỏi tay cô ta, im lặng ngồi dậy, lấy khăn tay ra lau sạch bọt trên khóe miệng, chuẩn bị rời đi.
“Minh Húc...”
Lâm Ngọc vội ôm lấy eo anh từ phía sau, dán mặt vào lưng anh: “Đừng đi được không? Em không bận tâm anh có bệnh, cho dù anh trở nên thế nào thì em vẫn yêu anh, sẽ ở bên cạnh anh.”
Cơ thể Kiều Minh Húc cứng đờ, anh khàn giọng nói: “Xin lỗi Ngọc Ngọc, làm em sợ rồi.”1
“Không, Minh Húc, em không sợ.”
Lâm Ngọc nói bằng giọng điệu rất quả quyết: “Em sẽ ở bên cạnh anh.”
“Ngọc Ngọc, cảm ơn em.”
Kiều Minh Húc xoay người lại, nắm cánh tay Lâm Ngọc, đôi mắt đen láy đau khổ nhìn cô ta, hỏi: “Em thật sự không sợ à?”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636679/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.