"Cha à, dù không thể sửa được kết quả giám định, nhưng chúng ta vẫn có thể lợi dụng Trương Hòa được mà."
Lâm Ngọc suy nghĩ một chút, sau đó trong mắt lóe qua một chút xảo trá, nói: "Có thể lợi dụng cậu ta hãm hại Mạch Tiểu Miên."
"Làm thế nào?"
"Nhà Trương Hòa rất nghèo, cũng tham tiền. Con tin chỉ cần cho cậu ta năm trăm nghìn tệ, thì chuyện gì cậu ta cũng chịu giúp chúng ta làm cả."
Tiếp đó Lâm Ngọc đem ý định của mình nói ra.
Lâm Xảo Lâm nghe xong, gật đầu đáp: "Chuyện này không tệ."
Nói xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng...
Buổi tối.
Mạch Tiểu Miên vẫn chạy đến phòng của Kiều Minh Húc ngủ dưới sàn.
Nhưng nửa đêm tỉnh lại, cô phát hiện mình vẫn ở trên giường, mà không phải là nằm dưới sàn nữa.
Vì vậy, cô lập tức nhanh chóng lăn xuống sàn.
Nhưng nằm một chút, cô luôn cảm thấy có cảm giác không đúng lắm.
Từ trước đến nay cô ngủ tương đối an ổn, chưa bao giờ xuất hiện tình trạng mộng du cả. Lúc trước ở nhà nghỉ dưỡng cũng chưa từng có thói quen ngủ trên giường như thế.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?
Cô bèn lưu lại trong lòng, giả bộ ngủ.
Khoảng hơn nửa giờ sau, cô nghe thấy Kiều Minh Húc nhẹ giọng hỏi: "Mạch Tiểu Miên, em ngủ chưa?"
Cô không lên tiếng ừ hử gì cả, mà để cho hô hấp của mình lúc ngủ nghe rất có tiết tấu.
Kiều Minh Húc rón rén từ trên giường xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636610/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.