Thấy cô vẫn chưa nuốt sữa xuống, anh cũng không nhịn được mà nuốt nước bọt một cái, sau đó cúi đầu cầm sữa bò lên uống.
"Sữa bò này uống ngon thật đấy, thật không hổ là sữa từ New Zealand trực tiếp chở tới đây. Người có tiền đúng là thật tự do phóng khoáng mà."
Mạch Tiểu Miên thả ly xuống, cảm thán nói.
Kiều Minh Húc ngẩng đầu nhìn cô.
Chỉ thấy đôi môi anh đào đỏ mọng kia dính một ít sữa bò, trông cực kỳ hấp dẫn, khiến người ta muốn liếm sạch sữa trên đó giúp cô.
"Trông anh nhìn tôi chằm chằm làm gì vậy?"
Thấy anh vẫn chăm chú nhìn vào miệng mình, Mạch Tiểu Miên vội vàng rút khăn giấy ra, xoa xoa ngoài miệng, phát hiện có dính chút sữa bò, bèn liếc mắt nhìn Kiều Minh Húc nói: "Không phải chỉ là dính chút sữa bò thôi sao, làm tôi giật cả mình, còn tưởng rằng miệng mình bị dơ lắm nữa. Đúng là không chịu nổi chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào cả mà, đồ công tử mắc bệnh sạch sẽ."
Kiều Minh Húc không nói gì chỉ cúi đầu xuống uống sữa tươi.
Trong miệng là sữa bò đang uống, nhưng trong đầu lại nghĩ tới sữa bò dính trên khóe môi cô lúc nãy...
Sau khi ăn điểm tâm xong, Kiều Minh Húc nói với cô: "Tôi đưa em đi làm."
"Không làm phiền anh chứ? Đi bộ hơn ba mươi phút là tới rồi."
Mạch Tiểu Miên cầm túi công văn của mình lên, nói: "Tự tôi đi là được rồi."
"Không sao cả, thuận đường mà. Chân em vẫn chưa hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636601/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.