Mọi người đã ăn tương đối rồi, thì cửa phòng bao lại được đẩy ra, Kiều Minh Húc tới.
"Xin lỗi, đến muộn rồi!"
Trên mặt Kiều Minh Húc mang nụ cười áy náy, sau đó anh kéo ghế ra, ngồi bên cạnh Mạch Tiểu Miên, nhìn cô hỏi: "Ăn ngon chứ?"
"Ngon lắm. Chúng tôi đã ăn no rồi, anh đã ăn cơm chưa?"
Mạch Tiểu Miên thấy anh, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng khó che giấu, ân cần nhìn anh hỏi.
"Đã ăn với đối tác xong nên chạy tới đây."
Kiều Minh Húc thấy trên bàn không có rượu, bèn hỏi: "Có muốn uống chút rượu không?"
"Muốn!"
Diệp Mai lên tiếng nói: "Một chai Lafite!"
"Được!"
Kiều Minh Húc nói với nhân viên phục vụ ở sau lưng: "Mang một chai Lafite 82 tuổi lên đây."
"Ôi ôi, Lafite 82 tuổi sao? Rất đắt đó nha!"
Diệp Mai kêu lên.
"Lần đầu tiên mời mọi người ăn cơm, dù có đắt đi nữa tôi cũng phải mời chứ! Ai bảo em là bạn tốt nhất của Tiểu Miên?"
Kiều Minh Húc khẽ cười, sau đó xoay mặt lại hỏi cha Mạch: "Cha à, nếu cha không thích uống rượu vang, chúng ta có thể gọi một chai Mao Đài. Hai người chúng ta cùng uống, còn các cô ấy uống rượu vang cùng nhau."
"Không cần không cần, bây giờ cha đã ăn no lắm rồi. Đợi lúc nào rảnh rỗi, hai chúng ta vừa đánh cờ vừa uống rượu sau."
Cha Mạch lại nhớ tới ngày đó cùng Kiều Minh Húc đánh cờ, trong lòng lại hơi ngứa ngáy. Thật là mong đợi tới lúc ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636540/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.