"Đó là vì Tiểu Miên nhà ta hiền lành nên mới có dáng vẻ hạnh phúc được như vậy."
Mẹ Mạch mặt đầy kiêu ngạo, nói: "Tiểu Miên nhà chúng ta đợi lâu như vậy mới lập gia đình, hóa ra, chính là vì gặp được con rể Kiều, cho nó một chốn về tốt nhất."
"Mẹ Mạch à, con cũng đợi rất lâu rồi đấy."
Diệp Mai mặt đầy đau khổ, nói: "Con muốn gặp người ta, mà người ta ở đâu rồi? Có thể đẹp trai thân thiện giống như Kiều Minh Húc không? Thật mong đợi mà!"
"Tiểu Mai à, con đừng nôn nóng, hoa tốt tự nhiên quả sẽ tốt thôi. Con hơi mập một chút, nhưng dáng dấp châu tròn ngọc sáng, vô cùng đáng yêu, nhất định sẽ gặp được một người đàn ông tốt."
Mẹ Mạch an ủi nói.
"Vậy con sẽ tiếp tục chờ."
Diệp Mai le lưỡi một cái.
Điện thoại di động của Mạch Tiểu Miên lại vang lên, là lãnh đạo trong đơn vị gọi điện tới.
Điện thoại của đơn vị gọi tới, thường là vì có phát sinh án mạng. Cô không muốn tiếp điện thoại ở chỗ này, tránh khỏi ảnh hưởng khẩu vị của mọi người.
"Con đi ra ngoài nhận một cuộc điện thoại."
Cô đẩy xe lăn ra khỏi Đế Vương, đến cuối hành lang nghe điện thoại.
"Pháp y Mạch, ngày mai là ngày cuối cùng kỳ nghỉ kết hôn của cô."
Lãnh đạo có chút ngượng ngùng nhắc nhở.
"Vâng, ngày mốt tôi sẽ đi làm đúng thời hạn, lãnh đạo cứ yên tâm."
"Ôi, pháp y Mạch à, chúng tôi biết cô vừa mới kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636534/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.