"Mẹ à, đừng nói nữa."
Nghe thấy bà lại đang lẩm bẩm về Trình Đông Thành, Mạch Tiểu Miên lại không khỏi có hơi tức giận, nói: "Mong mẹ sau này đừng nhắc tới Trình Đông Thành nữa."
"Được được được, mẹ không đề cập tới nữa. May mà nó đến Mỹ, nếu không, con sẽ không có cơ hội gả cho con rể Kiều rồi. Cả đời chúng ta cũng không hy vọng xa vời được ở trong một ngôi nhà sang trọng như vậy."
Mẹ Mạch cũng không biết chuyện Trình Đông Thành đã chết ở nước Mỹ, bà chỉ cho rằng anh ấy đã chia tay với Mạch Tiểu Miên mà thôi.
"Đồng Đồng, em thích phòng của mình không?"
Mạch Tiểu Miên đổi sang chuyện khác hỏi Đồng Đồng.
"Thích, vô cùng thích ạ. Giống hệt như căn phòng của công chúa trong giấc mơ vậy. Chị à, em cảm ơn chị, không có chị thì bây giờ em vẫn còn phải lưu lạc nơi đầu đường xó chợ rồi."
Mạch Đồng Đồng vô cùng cảm kích nói với Mạch Tiểu Miên.
"Cô bé ngốc này."
Mạch Tiểu Miên thương tiếc đưa tay sờ đầu cô bé, nói: "Em đã là em gái của chị, thì sau này chị có cơm ăn cũng tuyệt đối sẽ không để cho em húp cháo đâu. Học thật tốt thì cuộc sống sau này sẽ càng tốt hơn."
"Dạ."
Mạch Đồng Đồng gật đầu nói: "Em nhất định sẽ lấy chị làm gương, trở thành một cô gái ưu tú ạ."
"Tốt lắm."
"Chị ơi, anh Quang Hiển có biết chúng ta chuyển nhà không ạ?"
Mạch Đồng Đồng đột nhiên hỏi.
"Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636524/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.