Mạch Tiểu Miên nhìn thấy Kiều Minh Húc từ trong phòng tắm đi ra, bèn nghi ngờ hỏi: "Mới vừa anh đi tắm sao?"
"Ừ."
"Anh sạch sẽ đến nỗi một buổi tối phải tắm hai lần à?"
"Không đến nỗi đó."
Kiều Minh Húc cất bước lên giường, có hơi lười biếng dựa vào đầu giường, nhàn nhạt nói.
"Mới vừa rồi rõ ràng là anh tắm hai lần."
Mạch Tiểu Miên khẳng định.
"Tình huống đặc biệt."
Kiều Minh Húc nhớ lại tình huống vừa rồi, bên tai lại hơi đỏ lên một chút.
"Tình huống đặc biệt sao?"
Mạch Tiểu Miên cố ý le lưỡi, nói: "Anh đừng nói với tôi là đàn ông cũng tới kỳ kinh nguyệt đấy nhé."
"Cút."
Kiều Minh Húc liếc mắt nhìn cô, nói: "Biết mà còn hỏi."
Mạch Tiểu Miên trông thấy anh nhắc tới kinh nguyệt lại đỏ mặt, lập tức cảm thấy thú vị, cố ý chớp mắt hỏi: "Cái gì gọi là biết mà còn hỏi chứ? Chẳng lẽ đàn ông thực sự sẽ đến kỳ kinh nguyệt sao?"
"Dù gì em cũng là một pháp y, hơn nữa còn là một pháp y ưu tú, lại hỏi vấn đề thiểu năng này sao. Nếu như đàn ông có kinh nguyệt, vậy thế giới này cần phụ nữ để làm gì?"
Kiều Minh Húc liếc mắt nhìn cô nói.
"Ha ha..."
Mạch Tiểu Miên cười to, nói: "Nếu như đàn ông các anh có thể có kinh nguyệt, có thể tự mình mang thai sinh con, vậy thế giới này trở thành Nam Quốc mất rồi. Vậy thì nhàm chán quá."
"Nói cũng phải."
Kiều Minh Húc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636482/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.