Mạch Tiểu Miên cũng muốn rời đi nhưng nhìn thấy bóng hình lo lắng và đôi mắt âu lo của ba mẹ đang xông lên, bước chân của cô dừng lại.
Cho dù trước mắt chỉ là trò hề, cô cũng muốn cắn răng diễn cho hết.
Kiều Sở Thiên thất hồn lạc phách nhìn bóng lưng Lâm Ngọc rời đi....
Lúc này, tâm trạng của anh phức tạp chưa bao giờ có.
"Tiếp tục tiến hành hôn lễ!"
Kiều Thanh đứng lên nói với người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình hơi khó xử nhìn Kiều Sở Thiên và Mạch Tiểu Miên: "Tiếp tục, mời chú rể và cô dâu trao nhẫn cho nhau, đính ước một đời.
Kiều Sở Thiên cầm chiếc nhẫn mà phù rể nhặt lên đưa tới, nhìn Mạch Tiểu Miên.
Khuôn mặt của Mạch Tiểu Miên không có biểu cảm gì, đưa tay đến trước mặt anh.
Kiều Sở Thiên nắm lấy tay của cô, đeo chiếc nhẫn tượng trưng cho ước định kết hôn vào ngón tay của cô, không lớn không nhỏ, rất vừa vặn.
"Mời cô dâu trao nhẫn cho chú rể."
Người dẫn chương trình thấy bọn họ có thể tiếp tục phối hợp bèn tiếp tục nói.
Mạch Tiểu Miên nhận lấy nhẫn trong tay của Diệp Bội, nắm tay của Kiều Sở Thiên, đeo chiếc nhẫn vào.
Sau khi người dẫn chương trình nhắc nhở, Kiều Sở Thiên vươn tay, ôm Mạch Tiểu Miên vào ngực.
Mạch Tiểu Miên ngửi được mùi nhàn nhạt trên người anh, rất thoải mái, giống như mùi cây thông nhẹ nhàng khoan khoái.
Ngực của anh vì miễn cưỡng mà lộ ra chút cứng ngắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636324/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.