“Vậy mẹ lấy cho con sợi dây chuyền vàng kia của mẹ."
"Càng không thích hợp."
"Con không thể không mang cái gì như vậy được, nhà họ Kiều bên kia đều là người có tiền, sẽ cười nhạo con mất."
"Mẹ, bọn họ cũng không phải không biết con là một người nghèo. Nếu như bọn họ muốn cười, muốn coi thường con, vậy thì cho dù trên người con đầy ắp vàng bạc châu báu cũng vô dụng thôi, cần gì phải lừa mình dối người như vậy chứ?"
"Con nói cũng phải. Ôi, thôi tùy con đấy! Cứ phóng khoáng vậy đi! Là nhà bọn họ mong muốn kết hôn, cũng không phải con sống chết muốn được gả nhà bọn họ."
"Đúng vậy!"
Mạch Tiểu Miên gật đầu, ôm bả vai mẹ, chào tạm biệt cha và Đồng Đồng rồi vội vàng đi xuống.
Trên đường đi, cô gặp không ít những hàng xóm quen thuộc trong tiểu khu.
"Ôi chao, Tiểu Miên đấy à, đúng là gả vào nhà giàu mà, phong cách ăn mặc cũng khác xưa rồi. Trông khí chất cao quý hơn hẳn!"
"Đúng là người đẹp vì lụa mà, phong cách ăn mặc của Tiểu Miên ăn đứt tất cả người đẹp trong tiểu khu của chúng ta ấy chứ! Khó trách có thể gả được vào nhà họ Kiều!"
"Tiểu Miên có thể gả vào nhà họ Kiều, cũng là phúc của tiểu khu chúng ta mà!"
...
Tiểu Miên lạnh nhạt đáp lại mọi lời tán dương vừa có chân thành vừa có cả dối trá kia.
Cô nhìn thấy chiếc Mercedes-Benz màu đen của Kiều Minh Húc đậu ở cửa, nên cũng không nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636275/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.