"Không biết."
Kiều Minh Húc đáp: "Quang Hiển từ trước đến giờ rất thích làm quen với phụ nữ đẹp."
Câu trả lời này của anh làm cho Lâm Ngọc càng thêm nghi hoặc, cô ta nói: "Nhưng mà vừa rồi em thấy hình như cô ấy đang nói chuyện với anh!"
"Cô ấy nghĩ rằng anh là người cô ấy đang muốn tìm, chỉ hỏi vài câu thôi."
Kiều Minh Húc hơi không kiên nhẫn với câu hỏi của cô ta, chỉ vào miếng bít tết trên đĩa, nói với cô ta: "Ngọc Ngọc, em gầy quá, nên ăn nhiều thịt hơn."
"Minh Húc, người ta không gầy mà, gần đây người ta còn mập lên, cần phải giảm cân nữa cơ. Em phải giảm bớt các loại thịt dầu mỡ nhiều calo như thế này, chỉ ăn ít rau cùng trái cây là được rồi. Mỗi ngày anh làm việc cực khổ như vậy nên ăn nhiều thịt hơn chút đi."
Lâm Ngọc vừa chu đôi môi nhỏ nhắn lên làm nũng, vừa dùng nĩa khéo léo đặt miếng bít tết lên chiếc đĩa đặt trước mặt Kiều Minh Húc.
Kiều Minh Húc có bệnh sạch sẽ, không bao giờ cho phép người khác dùng đũa để gắp thức ăn cho anh, cũng không dùng chung bất kỳ thứ gì với người khác.
Hai người bọn họ yêu nhau nhiều năm nhưng chưa từng có một nụ hôn ướt át nào cả.
Lần nào cũng vậy, anh nhiều nhất chỉ hôn lên trán hoặc khẽ hôn lên má của Lâm Ngọc. Thỉnh thoảng cũng có chạm môi, nhưng lại nhẹ tựa lông hồng, sau đó nhanh chóng rời đi, như thể nếu hôn nhiều hơn sẽ có vi khuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phap-y-cua-tong-tai-mat-than/2636118/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.