"Mẫu thân, bà bà kêu con qua trả lời." Dương nhị phu nhân nhìn Lạc lão phu nhân, trong lòng đau đớn, nhà này thật sự không tốt mà, bây giờ mẫu thân bất quá chỉ khoảng năm mươi tuổi, nhưng nếu so với Dương lão phu nhân, chính là một trời một vực.
Nhìn Dương lão phu nhân không quá bốn mươi, đứng xa xa, mái tóc chỉ có vài sợi bạc, bà vẫn có thể mặc những bộ đồ có màu sắc tươi trẻ một chút, những bụi cỏ xanh biếc điểm chút hoa anh đào cũng không thấy bà kỳ hoặc, giống như những bộ đó vốn để bà mặc vậy.
Mà mẫu thân của mình, tóc hoa râm, đầu đeo mạt ngạch càng giống một người sáu mươi tuổi, bà sớm đã không mặc những bộ đồ có màu sắc tươi sáng, trên người luôn mặc màu mùa thu, tro đỏ sậm thêm chút màu tương (?),nhìn vào rất lớn tuổi, chờ năm tháng trôi qua, cũng không thể quay lại.
Môi Lạc lão phu nhân nở một nụ cười tươi: "Chắc là chuyện đám nha đầu đến tộc học Dương thị đọc sách phải không?"
Lạc đại phu nhân ngồi bên cạnh nghe được, lỗ tay dựng lên, không nghĩ tới bà bà nói được làm được nha, quả nhiên là cùng Dương lão phu nhân nói về chuyện này. Nàng đưa tay phủi quần áo một cái, lại vụng về chỉnh lại dung nhan, nhưng một chữ cũng không nói.
"Bà bà con nói, người thích nhất là đứa nhỏ muốn vươn lên, mặc dù thân là nữ tử, nhưng cũng không thể tự cho mình thấp hơn những nam nhân kia một đầu, có ý tiến thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174436/chuong-19-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.