Edit: rinnina
Đèn lưu ly nho nhỏ tú xách ở trong tay, một chút xíu ánh đèn màu vàng ấm chiếu lên tay Tương Nghi, càng ôn nhu như một khối mỹ ngọc. Lạc lão phu nhân nhìn chằm chằm ngọn đèn kia, nhìn một lúc lâu, không thể không thừa nhận, đèn này lồng chế tác vô cùng tinh xảo dung, làm bằng tài thượng thừa, đúng là hàng thủ công khó gặp.
"Nghi Nha Đầu, ngươi có lời gì muốn nói?" Lạc lão phu nhân liếc Tương Nghi đang xách đèn lồng một cái, bỗng nhiên phát hiện, đứa cháu gái luôn một mực rúc trong viện này, sao lại như biến thành người khác, mới đi Tộc Học mấy ngày, vẻ mặt khí độ khi nói chuyện, đã hoàn toàn với thường ngày.
Quả nhiên là một đứa dễ dạy dỗ, trong lòng Lạc lão phu nhân âm thầm gật đầu, ngồi ở chỗ đó, trên mặt bất động thanh sắc.
"Tổ mẫu, con vốn là đang chuẩn bị tới đưa cho ngài quà tặng trong ngày lễ, không nghĩ Lục Nhược đã tới truyền lời rồi." Tương Nghi đặt đèn lưu ly kia lên bàn cái bàn bên cạnh Lạc lão phu nhân, mở bức tranh chữ kia: "Tương Nghi đã nhiều ngày học chữ trong Tộc Học Dương thị, được Hoàng Nương Tử đích thân chỉ điểm, bắt đầu tập viết theo mẫu chữ, trong lòng nhớ đến tổ mẫu dạy bảo, đặc biệt viết một bức tranh chữ to tặng cho tổ mẫu, chỉ mong tổ mẫu không nên chê."
"Có thể viết chữ to rồi hả?" Lạc lão phu nhân khẽ mỉm cười: "Lục Nhược, Tiểu Lục, mang bức tranh chữ kia tới cho ta xem một chút."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174412/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.