Edit: rinnina
Ánh đèn chập chờn, bóng người trên tường đung đưa, tựa hồ không thể yên, một chốc bên trái, một chốc lại bên phải.
"Lão phu nhân." Lục Nhược bưng một chậu nước nóng tới, thả một ít rượu vào trong, nhìn Lạc lão phu nhân đang nhắm mắt dưỡng thần, nhỏ nhẹ nói: "Hôm nay đại phu nhân quá kiêu ngạo rồi, dám nhục mạ lão phu nhân ngay tại Ngọc Ngạn đường, đây là trong mắt không có trưởng bối sao ? Phải trừng phạt nàng nhiều một chút mới đúng, sao lại để cho Đại lão gia đi đón nàng về ?"
Quá ma ma chạy tới, chỉnh ngọn đèn lại cho vững vàng, liếc mắt nhìn Lục Nhược nói: "Đây là do lão phu nhân của chúng ta không so đo, luôn muốn cả nhà hòa thuận, chuyện này là chuyện ngươi có thể bàn luận sao ? Còn không mau mau đi qua một bên đi, bưng thuốc của lão phu nhân tới."
Hai năm qua thân thể Lạc lão phu nhân dần dần suy yêu, năm ngoái đại phu nổi danh nhất trong thành Nghiễm Lăng tới xem mạch cho bà, dặn đi dặn lại, ngàn vạn lần không được bận tâm quá nhiều, khai cho bà một toa thuốc, mỗi ngày buổi tối uống một chén thuốc, phối hợp với một ly rượu thuốc, quả nhiên Lạc lão phu nhân cũng cảm thấy đỡ hơn nhiều.
"Ai, đúng là người nghèo chí ngắn." Chờ Lục Nhược đi ra ngoài, Lạc lão phu nhân cắn răng phát ra một tiếng thở dài: "Đều nói bạc là vật ngoài thân, nếu không có vật ngoài thân này, làm sao sống được."
Quá ma ma đứng một bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174408/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.