Trong tay Bảo Trụ giơ lên một lá thư, vốn là gương mặt hào hứng, thấy dáng vẻ kia của Tương Nghi, trong nháy mắt đổi sắc.
"Tương Nghi, muội làm sao?" Hắn nhìn chằm chằm mặt Tương Nghi, tức giận không dứt: "Là mợ khi dễ ngươi?"
Lúc này Liên Kiều không đợi Tương Nghi mở miệng, đã đứng ở một bên nói: "Biểu thiếu gia đoán không lầm, hôm qua đại phu nhân tùy tiện tìm một cái cớ, đánh Cô Nương thành bộ dáng này!"
Mặt Bảo Trụ đỏ lên: "Ta tìm nàng nói lý lẽ!"
Tương Nghi thở dài một cái, đưa tay ngăn Bảo Trụ lại: "Nói lý thì sao, đến lúc đó nàng chỉ cần nói một câu nàng đang dạy con của mình, huynh còn có thể nói cái gì? Dù sao nàng là mợ của huynh, là trưởng bối, huynh là một tiểu bối, làm sao có thể hô tới quát lui với nàng?"
"Bà ngoại không nói gì?" Bảo Trụ thở phì phò siết quả đấm: "Cứ cho nàng khi dễ muội như vậy?"
"Khi nàng tới chỗ muội, chuyện đột nhiên xảy ra, tổ mẫu không ngăn cản kịp. Chỉ là sau đó tổ mẫu để cho nha hoàn đưa Linh Chi Hương Chi tới, nói bôi mấy ngày nữa sẽ tiêu mất sẹo." Tương Nghi thấp giọng nói: "Gần đây tổ mẫu thương yêu muội hơn trước một chút, muội cũng không thể yêu cầu cái gì nữa."
Bảo Trụ nghe lời này trong lòng ê ẩm, lắc đầu liên tục: "Ai... Muội cũng quá hèn yếu rồi, dù thế nào cũng phải đánh nhau một trận với nàng!" Nhưng hắn nhìn Tương Nghi, lại rất bất đắc dĩ, Tương Nghi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174371/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.