Tương Nghi cắn chặt răng, một cái tay cầm tờ giấy ghi đồ cưới, đang run rẩy.
Lý ma ma thấy dáng vẻ kia của Tương Nghi, có chút kinh ngạc: "Tiểu tiểu thư, thế nào? Chẳng lẽ thị tì giấu bạc đi ?"
Tương Nghi lắc đầu một cái, Thúy Chi bên cạnh đã sớm trợn tròn cặp mắt: "Ma ma, nào có bạc? Thị tì đều đã sớm bị lưu đày đến tây bắc rồi!"
"Lưu đày? Tại sao?" Lý ma ma cũng lấy làm kinh hãi: "Lưu đày tất cả? Còn dư mấy người ở Lạc Phủ?"
Thúy Chi bi phẫn nói: "Người hầu cũ chỉ còn dư lại ta và với Lưu ma ma."
"Chuyện này cũng thật kỳ lạ, vì sao còn dư hai người các ngươi?" Dương lão phu nhân nhìn chằm chằm quan sát Thúy Chi, theo đạo lý, Lạc lão phu nhân dù sao cũng nên nhổ cỏ tận gốc, vì sao còn để lại hai người? Chẳng lẽ các nàng đã bị Lạc lão phu nhân thu mua ? Nhưng nhìn Thúy Chi và Lưu ma ma làm việc cho Tương Nghi tận tâm như vậy, không giống như là cái loại người bán chủ, chuyện này thật là kỳ lạ.
"Nô tỳ... Cũng không biết." Thúy Chi "Ùm" một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Tương Nghi: "Cô nương, nô tỳ thật không biết."
Tương Nghi đưa tay đỡ Thúy Chi lên, trong lòng bi thương, nàng biết nguyên nhân bên trong, nếu nói theo chuyện của kiếp trước, lúc này Thúy Chi đã cách thế* [*chết] rồi, bị Nhạc Tam kia cường đoạt đi sau đó treo cổ tự vận, Lưu ma ma, có lẽ do đầu óc ngu si không khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174349/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.